Quốc hội phải cởi trói cho Biden về Đài Loan

Một máy bay ném bom H-6 của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc được thấy bay gần Đài Loan vào ngày 18 tháng 9 năm 2020. (Bộ Quốc phòng Đài Loan qua AP) (AP)

Ý kiến của Elaine Luria, 12/10/2021… Theo Washington Post.

Trần H Sa lược dịch.

(Elaine Luria, tác giả bài báo là một Dân biểu, đảng viên Dân chủ đại diện cho Khu vực Quốc hội thứ 2 của Virginia ).

Đầu năm nay, trong các phiên điều trần trước Hạ viện và Thượng viện, các cựu chỉ huy và các chỉ huy đương nhiệm trong lực lượng của chúng ta ở châu Á đã chỉ ra rằng, Trung Quốc có thể có hành động quân sự chống lại Đài Loan trong sáu năm tới. Căng thẳng trên eo biển Đài Loan đã và đang gia tăng nhanh chóng với sự xâm nhập của một số lượng máy bay kỷ lục của Trung quốc. Đáp lại, Ngoại trưởng Đài Loan tuần trước nói rằng Đài Loan đang chuẩn bị cho chiến tranh. Tòa Bạch Ốc của ông Biden tiếp tục khẳng định cam kết lâu dài của Mỹ đối với một Đài Loan dân chủ là "vững như bàn thạch". Và bây giờ chúng ta biết rằng lực lượng đặc nhiệm và thủy quân lục chiến Hoa Kỳ đã hoạt động với tư cách huấn luyện viên ở Đài Loan trong ít nhất một năm.

Khi các thành viên của Quốc hội soạn thảo ngân sách quốc phòng năm nay, chúng tôi đã thực hiện các bước để đóng nhiều tàu chiến hơn so với quan điểm chúng ta không sử dụng tàu, đẩy nhanh việc chế tạo tàu ngầm, bổ sung máy bay và tăng cường đầu tư vào Sáng kiến Phòng thủ Thái Bình Dương. Vấn đề là : Chúng ta phải có cả lực lượng ngăn chặn Trung Quốc lẫn thẩm quyền pháp lý để sử dụng nó. Và ngay bây giờ, thì chúng ta không có thẩm quyền pháp lý đó .

Không có lời lẻ khoa trương nào hay chi tiêu quân sự nào có thể ngăn chặn Trung Quốc, nếu Bắc Kinh có ý định chiếm Đài Loan bằng vũ lực vì một thực tế đơn giản : Theo các Quyền lực Chiến tranh và các đạo luật Quan hệ với Đài Loan, tổng thống không có thẩm quyền pháp lý, nếu không có sự cho phép rõ ràng của Quốc hội, trong việc sử dụng lực lượng quân sự để bảo vệ Đài Loan.

Những hạn chế pháp lý về khả năng phản ứng nhanh chóng của một tổng thống có thể bảo đảm cho sự đã rồi của Trung Quốc. Nói một cách đơn giản : Tổng thống không có thẩm quyền pháp lý để phản ứng trong thời gian cần thiết nhằm đẩy lùi cuộc xâm lược Đài Loan của Trung Quốc, và ngăn chặn một cuộc chiến tranh toàn diện.

Theo Đạo luật Quan hệ Đài Loan,được thông qua vào năm 1979, "Tổng thống và Quốc hội sẽ xác định hành động thích hợp của Hoa Kỳ phù hợp với các quy trình hiến pháp". Nhưng nếu không có sự cho phép của Quốc hội, thì Đạo luật Quyền lực Chiến tranh đã giới hạn khả năng của tổng thống chỉ được phản ứng trong trường hợp, khi mà "một cuộc tấn công vào Hoa Kỳ, lãnh thổ hoặc tài sản của Mỹ hoặc lực lượng vũ trang của Mỹ" đã xảy ra. Chờ đợi để tìm kiếm sự chấp thuận của Quốc hội cho đến sau khi Trung Quốc hành động, có thể sẽ gây ra sự chậm trễ không thể khắc phục được trong việc đáp trả một hành động thù địch của Trung Quốc để chiếm Đài Loan bằng quân sự.

Nếu tổng thống không có khả năng phản ứng ngay lập tức, bất kỳ sự chậm trễ nào cũng sẽ ngăn cản Hoa Kỳ đáp trả, ở mức độ xung đột thấp hơn thì để đẩy lùi một cuộc xâm lược và khiến cho tình hình giảm leo thang. Năm 2001, Tổng thống George W. Bush trả lời câu hỏi trong một cuộc phỏng vấn về việc liệu Hoa Kỳ có nghĩa vụ bảo vệ Đài Loan hay không, "Vâng, chúng ta nhất định có, và người Trung Quốc phải hiểu điều đó". Vào thời điểm ấy, thượng nghị sĩ cao cấp hồi đó từ Delaware , Joe Biden, đã chỉ trích ông Bush trên tờ The Post, ông Biden viết :"Tổng thống không nên ít nhiều nhượng lại Đài Loan cho Trung Quốc, cái khả năng tự động lôi kéo chúng ta vào một cuộc chiến trên eo biển Đài Loan".

Thời thế đã thay đổi, ông Biden hiện là tổng thống, và ông nên xem xét những hạn chế nghiêm trọng đối với khả năng của ông nhằm phản ứng với một cuộc xâm lược Đài Loan.

Các đồng nghiệp cộng hòa của tôi đã giới thiệu Đạo luật Phòng chống Xâm lược Đài Loan vào tháng 2, có mục đích trao cho tổng thống quyền hành động chống lại một cuộc xâm lược Đài Loan và ngăn chặn một sự đã rồi. Hành động này là một điểm khởi đầu tốt để giải quyết tình huống nan giải của pháp lý. Đạo luật này không thay đổi chính sách "Một Trung Quốc" có hiệu lực trong 40 năm. Nó không yêu cầu tổng thống phải hành động, mà thay vào đó là cấp cho vị tổng tư lệnh các thẩm quyền cần thiết để các quyết định được đưa ra trong vài giờ, không phải chờ cuộc tranh luận hàng ngày hoặc hàng tháng có thể diễn ra ở quốc hội. Đó có thể là sự khác biệt giữa xung đột hạn chế và chiến tranh toàn cầu. Luật này là một điểm khởi đầu cho cuộc tranh luận, không phải là một sản phẩm đã hoàn chỉnh.

Nếu tay của tổng thống vẫn bị trói buộc về mặt pháp lý trong việc ngăn chặn hành động quân sự của Trung Quốc chống lại Đài Loan, thì một cuộc xung đột thậm chí còn lớn hơn với Trung Quốc bảo đảm chắc chắn sẽ xảy ra - dẫn đến thiệt hại nhân mạng thảm khốc ở cả hai bên và đẩy nền kinh tế toàn cầu vào cuộc suy thoái kéo dài tầm thế hệ. Thời gian cho cuộc tranh luận này tại Quốc hội là bây giờ, không phải khi xung đột xảy ra.

Như thành viên ở Trung tâm Quốc tế Woodrow Wilson, Michael Kofman viết: "Các nhà lãnh đạo Trung Quốc tin rằng họ sẽ hoặc phải chiến đấu với Hoa Kỳ vì Đài Loan, hoặc họ không làm như vậy". Đã đến lúc cởi trói cho tổng thống của chúng ta để trên thực tế, ông ấy có thể thực hiện cam kết "vững như bàn thạch " đối với Đài Loan, nếu hành động của Trung Quốc đòi hỏi nó.

_ Dân biểu Elaine Luria, một đảng viên Dân chủ đại diện cho Khu vực Quốc hội thứ 2 của Virginia, là một cựu chiến binh Hải quân 20 năm và là phó chủ tịch Ủy ban Quân vụ Hạ viện.


Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.