Một kỷ nguyên mới của Ngoại giao pháo hạm.

Theo New York Times.
Navies Ramping Up: Three Contested Regions.
By MARK LANDLER
Published: November 12, 2011, WASHINGTON.

BHM Lược dịch..

Công Nghệ Thông Tin có thể có vẻ kỳ lạ trong một kỷ nguyên chiến tranh thông tin và các cuộc tấn công của máy bay không người lái, nhưng phía trước mới nhất trong sự cạnh tranh giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc là một vùng biển nhiệt đới,nơi mà các cuộc chạy đua để khai thác dầu ngoài khơi phong phú và trữ lượng khí đốt đã đặt ra một cuộc xung đột tương tự
như các ngoại giao pháo hạm của thế kỷ 19.

Chính quyền của Tổng thống Obama lần đầu tiên can thiệp vào vùng biển nguy hiểm của Biển Đông năm ngoái khi Ngoại trưởng Mỹ Hillary Rodham Clinton tuyên bố, tại một cuộc họp căng thẳng của các nước châu Á tại Hà Nội, rằng Hoa Kỳ sẽ tham gia cùng Việt Nam, Philippines và các nước khác trong việc chống nỗ lực của Bắc Kinh thống trị biển. Trung Quốc, dự đoán, đã tức giận bởi họ xem đó như là sự can thiệp của Mỹ.

Thay cho tất cả các tiếng vang của những năm 1800, không đề cập đến cuộc chiến tranh lạnh, cuộc thách thức trong vùng biển Nam Trung Hoa báo trước một loại xung đột hàng hải mới - một trong xung đột đó đang kết thúc từ biển Địa Trung Hải tới Bắc Băng Dương, nơi các cường quốc kinh tế đói nhiên liệu, gần đây sự giàu có năng lượng dưới đáy biển có thể tiếp cận được và thậm chí những thay đổi khí hậu trái đất đang âm mưu tạo ra một cuộc tranh cải trong thế kỷ 21 về những vùng biển.

Trung Quốc không phải là một mình trong tham vọng hàng hải của nó. Thổ Nhĩ Kỳ đã đụng độ với Síp và làm dấy lên căng thẳng với Hy Lạp và Israel trên các lĩnh vực khí đốt tự nhiên nằm dưới phía đông Địa Trung Hải. Một số quyền hạn, bao gồm Nga, Canada và Hoa Kỳ, đang háo hức quanh Bắc cực, nơi băng ở địa cực tan chảy mở cửa các tuyến đường vận chuyển mới và khả năng trêu ngươi về dầu và khí đốt rộng lớn bên dưới.

"Săn lùng nguồn lực này sẽ thu hút sự chú ý các cơ quan lớn về vấn đề biển của các nước trên thế giới ít nhất vài thập kỷ tới", bà Clinton cho biết trong một cuộc phỏng vấn gần đây, mô tả một cuộc cạnh tranh toàn cầu mà âm thanh như một trò chơi lớn sũng nước.

Căng thẳng như vậy chắc chắn tạo bóng đen cho Tổng thống Obama trong tuần này, khi ông họp với các nhà lãnh đạo từ Trung Quốc và các nước châu Á khác ở Honolulu và trên đảo Bali của Indonesia. Các quan chức chính phủ cho biết họ dự kiến ​​tất cả các bên cố ém đi những bất đồng, dù rằng điều này sẽ không che dấu được các cuộc xung đột đang hình thành..

"Bên dưới tất cả những điều này là sự công nhận rằng một nhu cầu chia phần ngày càng tăng trên nguồn tài nguyên dầu ngoài khơi", ông Daniel Yergin, một chuyên gia năng lượng và tác giả của một cuốn sách mới, "The Quest: Năng lượng, an ninh, và làm lại của thế giới hiện đại".
"Khi bạn có tài nguyên năng lượng trên đất liền", ông nói, "bạn biết có những điều ổn định. Khi chúng đang ở ngoài khơi, những điều có thể nhận được điều u ám hơn.. "

Hai mươi chín triệu thùng dầu một ngày, một phần ba sản lượng toàn cầu, hiện nay đến từ các lĩnh vực ngoài khơi, ông Yergin, và tỷ lệ này sẽ tăng đều đặn. Riêng Biển Đông (Nam Trung Hoa ) ước tính có 61 tỷ thùng dầu - dầu khí - cộng với 54 tỷ vẫn chưa được phát hiện, trong khi Bắc Cực dự kiến ​​sẽ có 238 tỷ thùng, chưa được khám phá có thể gấp hai lần nguồn kia.

Khi các nước chạy đua để xây dựng các giàn khoan và gửi tàu thăm dò dầu khí lùng sục đáy biển, các mâu thuẫn hàng hải đang đổ thêm dầu vào lửa cho một cuộc chạy đua vũ trang hải quân. Không phải ngẫu nhiên mà các quốc gia với các lực lượng hải quân phát triển nhanh nhất là những người có cổ phần trong các khu vực năng lượng.

Trung Quốc mở rộng từ 2 tàu khu trục trong thời Xô Viết 1990 đến 13 tàu khu trục hiện đại vào năm 2010, theo Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế ở London. Trong cuộc chạy đua xây dựng một lực lượng hải quân nước sâu ( nước xanh,xa bờ; ND ), một trong những hoạt động trong vùng nước sâu của đại dương mở, nó cũng đang xây dựng một tàu sân bay. Malaysia và Việt Nam tăng cường lực lượng hải quân của họ với các tàu khu trục và tàu ngầm. Ấn Độ, muốn chắc chắn
rằng nó có quyền truy cập đến vùng Viễn Đông, đang cân nhắc. Hải quân Israel đang thúc đẩy cho nhiều tàu hơn nữa để chống lại các tàu chiến của Thổ Nhĩ Kỳ quanh giàn khoan Israel.

"Các quốc gia muốn chắc chắn rằng họ có khả năng để phát triển các nguồn lực và để đảm bảo các tuyến đường giao dịch được bảo vệ," ông David L. Goldwyn, một cựu đặc phái viên cho các vấn đề năng lượng quốc tế tại Bộ Ngoại giao.

Cuộc đua này cũng là lời kêu gọi chậm trể dành cho Hoa Kỳ củng cố sức mạnh hải quân của nó, ngay cả ở một thời điểm cắt giảm ngân sách. Mitt Romney, được chú ý bởi nhiều đảng viên Cọng hòa ,có triển vọng thành công trong cuộc chạy đua chức vị tổng thống, gần đây tuyên bố ông sẽ "đảo ngược sự tồi tệ của Hải quân của chúng ta và công bố một sáng kiến ​​nhằm tăng tỷ lệ đóng tàu từ 9 chiếc mỗi năm đến 15 chiếc." Với tỷ lệ xây dựng thiếu hụt và ngân sách bảo trì chặt chẽ hơn , các nhà phân tích nói rằng, Hải quân đã bị buộc phải đối mặt với một hạm đội lão hóa mà có người bảo nó không thể làm được gì trước những thách thức đối với nó.

Mặc dù vậy, chính quyền Obama đã được một học viên tích cực của ngoại giao pháo hạm, một thuật ngữ dùng để chỉ đạt được các mục tiêu chính sách đối ngoại thông qua các hiển thị sinh động có thể của hải quân . Mùa thu năm ngoái, ông Obama đã gửi tàu sân bay George Washington đến vùng biển Hoàng Hải tập trận chung với Hàn Quốc, gửi một thông điệp tới
cả hai , Bắc Triều Tiên và nước ủng hộ chính của nó,Trung Quốc . Động thái này lặp lại quyết định của chính quyền Clinton vào năm 1996 đã gửi các hạm đội để cảnh báo Trung Quốc chống lại việc tấn công Đài Loan.

Hoa Kỳ đã sử dụng ngoại giao pháo hạm ở châu Á ít nhất kể từ năm 1853, khi Commodore Matthew C. Perry đi thuyền hạm đội của mình vào vịnh Tokyo, đe dọa Nhật Bản vào việc mở cửa thương mại với nước ngoài. Tuy nhiên, những ngày này, Trung Quốc đang tạo ra một phiên bản châu Á của Học thuyết Monroe để che đậy tham vọng đế quốc của họ.

CHO LÀ ông Obama, có nguồn gốc ở Hawaii và Indonesia đã thấm nhuần anh ta với một thế giới quan Thái Bình Dương mạnh mẽ, rút ​​quân ở Iraq và Afghanistan cho anh ta một cái cớ tốt để hướng tầm nhìn của mình về phía đông. Hoa Kỳ đã làm việc để củng cố mối quan hệ
của nó với các đồng minh cũ châu Á, như Nhật Bản và Nam Triều Tiên, cũng như người khổng lồ mới Ấn Độ. Mục đích, mặc dù các quan chức chính quyền bất đắc dĩ nói công khai, là để lắp ráp một liên minh quyền lực đối trọng với Trung Quốc ngày càng tăng .


Trên một chuyến thăm châu Á gần đây , Bộ trưởng Quốc phòng Leon E. Panetta cam kết không rút lui khỏi khu vực. "Nếu bất cứ điều gì", ông nói, "chúng tôi sẽ tăng cường sự hiện diện của chúng tôi ở Thái Bình Dương." Tuần này, ông Obama dự kiến ​​sẽ công bố một thỏa
thuận với Úc cho một sự hiện diện thường trực quân sự của Mỹ.

Trên mặt đất, cuộc đua cung cấp năng lượng không phải là mới, tất nhiên. Từ những năm 1950 đến những năm 1970, Hoa Kỳ đã khéo léo kéo Nga ra khỏi quốc gia Iran phong phú dầu mỏ .Ngày nay, Trung Quốc đang bận rộn cắt giảm dịch vụ ở châu Phi giàu năng lượng.

Nhưng công nghệ đã thay đổi các phương trình, đưa dầu dưới đáy biển và các lĩnh vực khí đốt vào chơi chưa từng có trước đây. "Về căn bản, đó là một câu hỏi khi nào và làm thế nào bạn sẽ có những xung đột", ông James B. Steinberg, một cựu phó bí thư của nhà nước với kinh nghiệm ở cả ba miền. "Các Quốc gia sẽ xem đây là cơ hội cùng chiến thắng , hoặc họ sẽ thấy chúng như là các cuộc đua
với tổng bằng không?"

Đối với Trung Quốc, các vùng biển Đông (Nam Trung Quốc ) từ lâu đã quan trọng như là một tuyến đường cung cấp dầu mỏ và các nguyên liệu khác để tiết kiệm nhiên liệu của nó. Yêu sách của Trung Quốc có gốc rễ sâu lịch sử, có niên đại từ những năm 1940, khi Chiang Kai-shek của Quốc dân Đảng đã vẻ một đường chấm chấm trong hình dạng lưỡi bò mở rộng
phía nam Trung Quốc, ôm hầu hết các biển và hai chuỗi đảo tranh chấp, quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Cuộc tranh cãi trên các cụm đá núilửa sẽ không quan trọng nhiều, ngoại trừ Trung Quốc, Việt Nam và Philippines đang cùng chạy với nhau trong cuộc chạy đua dầu lửa. Mùa xuân năm ngoái, trong hai vụ riêng biệt, Việt Nam cáo buộc tàu của Trung Quốc cố tình cắt cáp khảo sát địa chấn của một tàu thăm dò dầu khí. Một cựu quan chức Mỹ cho biết viển cảnh ác mộng của ông ta là một tàu chiến Trung Quốc bắn vào một tàu khoan dầu của Exxon.

Nếu vùng biển Đông ( Nam Trung Hoa ) là âm ỉ, sau đó đông Địa Trung Hải là sôi sục. Ở đó, tuyên
bố dự trữ khí tự nhiên khổng lồ ngoài khơi bờ biển Cyprus và Lebanon đã đưa ra căng thẳng với Thổ Nhĩ Kỳ, qua đó Thổ Nhĩ Kỳ chiếm một nửa của Síp, cũng như với Israel. Cyprus và Israel đang
khoan khí đốt, chọc giận Thổ Nhĩ Kỳ. Nhóm chiến binh Hồi giáo Hezbollah ở Lebanon, đã đe dọa sẽ tấn công các giàn khoan khí Israel.

Phức tạp hơn là rạn nứt gay gắt giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Israel sau khi đội biệt kích đánh chặn của Israel làm chết người của một đội tàu Thổ Nhĩ Kỳ đang cố gắng vận chuyển viện trợ cho người Palestine ở dải Gaza năm ngoái.

Thổ Nhĩ Kỳ nói rằng," Người Israel làm nhục chúng tôi, những gì chúng tôi có thể làm lại
?"ông Charles K. Ebinger, một thành viên cao cấp tại Viện Brookings. "Một phần của nó chỉ
là sự quyết đoán hơn của chính sách đối ngoại của Thổ Nhĩ Kỳ ở khắp mọi nơi."

Có lẽ các lĩnh vực ít nguy hiểm nhất của cuộc đua tranh nằm ở phía bắc lạnh lẽo, một phần vì
các chuyên gia tin rằng nhiều trữ lượng khoáng sản của Bắc Cực nằm loanh quanh bên trong vùng đặc quyền kinh tế 200 dặm của các quốc gia vòng đai đại dương này . Nhưng ngay cả các quốc gia không có bờ biển Bắc cực, giống như Trung Quốc và Hàn Quốc, đang gửi tàu phá băng để khám phá các mô hình thời tiết và di cư của cá.

Trớ trêu thay, cái gây bất hòa lớn nhất của cuộc ganh đua có giữa hai đồng minh mạnh mẻ, Hoa Kỳ và Canada. Băng tan chảy đã mở ra tuyến đường tây bắc huyền thoại, chạy qua một quần đảo của các đảo ở miền bắc Canada. Hoa Kỳ xem việc đi thông qua như là một đường thủy quốc tế, cho phép tàu Mỹ truy cập không giới hạn. Chính phủ Canada khẳng định nó là một đường thuỷ nội địa, có nghĩa là tàu nước ngoài có thể sử dụng nó chỉ với sự chấp thuận của Ottawa.

Canada và Hoa Kỳ là rất khó để đi đến chiến tranh, tất nhiên, mặc dù tranh cãi có thể làm cho luật sư hàng hải bận rộn trong nhiều năm. Khi cơn sốt lên cao,các quan chức cảnh báo, nóng nảy có thể đi kèm theo. "Đó là một tranh chấp pháp lý nghiêm trọng",ông Steinberg nói.

"Khi băng tan sẽ có một số vấn đề thực sự."

Mark Landler là một phóng viên Nhà Trắng cho The New York Times..

© 2011Copyright BOHEMIENVN.
Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.