Quyết định "khủng" của Nixon về Trung Quốc.

Khi chúng ta tiếp cận với kỷ niệm trong tuần lễ này về chuyến khởi hành của Nixon đến Bắc Kinh, thật là hữu ích để nhìn lại một trong những điều lớn nhất và tốt nhất - "HAI MANG" trong lịch sử nước Mỹ.

[caption id="attachment_2105" align="alignleft" width="400" caption="Richard Nixon và MaoTrạch Đông."][/caption]David Ignatius , 11 / 02 / 2012.

Theo Washington Post

BHM Lược dịch.

Tháng này đánh dấu kỷ niệm lần thứ 40 của 1 sự kiện bất ngờ đã tạo ra 1 cụm từ mà đang trở thành một phần của từ vựng chính trị của chúng ta : viết tắt là "Nixon đi Trung Quốc", có nghĩa là một thời điểm, trong đó một nhà lãnh đạo đảo ngược lập trường trong quá khứ của mình để làm cái gì đó gây sốc nhưng mang lại lợi ích.

Richard Nixon hầu như không là một người tiêu biểu, tổng thể, ông là một tổng thống quanh co đã cổ vủ các hành động bất hợp pháp bởi cấp dưới của mình. Nhưng ông là một chiến lược gia thông minh - chưa bao giờ được nhiều hơn trong việc mở cửa với Trung Quốc mà nó lên đến đỉnh điểm trong chuyến thăm của ông đến Bắc Kinh vào tháng Hai năm 1972. Tuy nhiên, ngay cả Nixon, kẻ đạo đức giả có kinh nghiệm, có lẻ đã không dám khoác lác về sự phù hợp với ngày nay.

Thực hiện sự kiện bất ngờ gần như là bị cấm trong nền chính trị Mỹ vào những ngày này. Cảnh sát tư tưởng vô hình chi phối không gian công cộng của chúng ta xử lý với bất kỳ độ lệch nào từ những luận điểm chính sách trong quá khứ như là "hai mang", hoặc tệ hơn, vết tích của một vết nhơ tính cách. Chúng ta giả vờ rằng các chính trị gia giỏi là những người suy nghĩ cùng một điều, luôn luôn, mãi mãi.

Các chính trị gia ngày nay được dự kiến ​​sẽ làm chính xác những gì họ đã hứa, giống như người lao động hợp đồng. Newt Gingrich thúc đẩy khái niệm "chính trị là sự ràng buộc" với 1.994 "hợp đồng với Mỹ" của ông ấy. Những người thừa kế của đảng Cộng hòa trong Quốc hội đôi khi hành động như thể họ đã sẵn sàng điều hành đất nước ra khỏi một vách đá, để giữ lời hứa tranh cử của họ.

Vấn đề lớn nhất của Mitt Romney là việc "trật đường rây" của ông trong điều phủ nhận một thực tế rõ ràng rằng ông là một "kẻ hai mang". Bằng cách giả vờ cải cách chăm sóc sức khỏe Massachusetts của ông không phải là mô hình trong kế hoạch của Tổng thống Obama, ông tầm thường hoá thành tích của mình và làm cho mình trông giống như một tay lừa đảo, để khởi động.

Vì vậy, đây là một kiểu chào đầy mâu thuẩn, xảo quyệt cùng các đặc điểm khác xa lạ với phong tục Mỹ , những điều mà đã tạo ra khả năng mở sang Trung Quốc của Nixon. Khi chúng ta tiếp cận với kỷ niệm trong tuần lễ này về chuyến khởi hành của Nixon đến Bắc Kinh, thật là hữu ích để nhìn lại một trong những điều lớn nhất và tốt nhất - "HAI MANG" trong lịch sử nước Mỹ.

Ngưòi ta có thể cho rằng Nixon là chính trị gia Mỹ duy nhất đã có thể chọn đi nước cờ với một động thái táo bạo như vậy. Ông đã có các thành tích bên cánh phải, như là một người chống cộng sản và ủng hộ Đài Loan. Một luồng gió điển hình của Nixon là bình luận năm 1964 của ông trong một chuyến đi đến châu Á, "sẽ là thảm hoạ với chính nghĩa tự do" để cho người Mỹ nhận ra Trung Quốc Đỏ, đó chính xác là những gì ông đã kết thúc công việc.

Nixon đã vật lộn ở nước ngoài khi ông dự tính Trung Quốc chuyển hướng : Ông bị sa lầy trong cuộc Chiến tranh Việt Nam không được ưa chuộng sâu sắc và tìm kiếm những cách thức mới để kềm chế Liên Xô. Làm việc với cố vấn an ninh quốc gia rực rỡ và đầy tham vọng của mình, Henry Kissinger, Nixon tự cho phép mình nghĩ rằng "không thể hình dung được."

Thật thú vị, nhìn lại, để xem Nixon chuẩn bị cẩn thận phương án như thế nào. Trong tháng 4 năm 1971, ông đã phê chuẩn một chuyến đi Trung Quốc với đội tuyển bóng bàn quốc gia Mỹ, công bố một kế hoạch để giảm bớt các hạn chế du lịch và thương mại, và nói rằng một trong những mục tiêu dài hạn của ông là bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc. Trung Quốc trả lời vào mùa xuân đó, thông qua Pakistan, rằng bản thân Nixon sẽ được chào đón ở Bắc Kinh. Ban đầu Nixon gửi Kissinger thay vào đó, một nhiệm vụ bí mật vào tháng bảy năm 1971 đã được tạo điều kiện thuận lợi bởi Pakistan. Theo Stephen Ambrose , người viết tiểu sử Nixon, Kissinger gửi một tin nhắn được mã hóa bằng một chử, rằng sứ mệnh của mình đã thành công: "Eureka".( thấy rồi ! tìm ra rồi ! )

Nixon công bố chuyến đi "khác thường" của Kissinger trên truyền hình với những gì, khi nhìn lại, là một lời nói dối an ủi : Ông nói rằng việc mở cửa Trung Quốc "sẽ không được trả giá bằng những người bạn cũ của chúng ta" ở Đài Loan.

Nixon khởi hành trên hành trình của mình đến Bắc Kinh vào ngày 17 Tháng Hai 1972. Lời nói của ông Mao Trạch Đông, trích dẫn bởi Ambrose, là 1 lời chứng thực giá trị của tiến trình thay đổi khi nó thuận lợi để làm như vậy: "Bạn là một trong những người nhìn thấy khi có cơ hội, và sau đó cần biết rằng, bạn phải nắm bắt giờ và nắm bắt ngày" , Nixon nói, diễn giải lời nói của Mao. Những tuyên bố thực sự của Nixon.



Trước khi rời khỏi Trung Quốc vào ngày 28, Nixon cho biết tại một bữa tiệc để vinh danh ông: "Đây là tuần lể làm thay đổi thế giới." Đó là một chút sỹ diện của tính chất Nixon, nhưng ông đã đúng.

Quyết định lớn của tổng thống thường là những quyết định thoát khỏi ranh giới của những gì mà một nhà lãnh đạo có thể đã nói trong quá khứ, hoặc những gì các cố vấn chính trị của ông đề nghị, hoặc những gì mà kiến thức phổ thông thường ngày có vẻ như xác minh. Đó là sự thật của Nixon tại Trung Quốc, Kennedy trong cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba, Roosevelt trong cuộc Đại suy thoái, Lincoln trong cuộc Nội chiến.

Các nhà lãnh đạo, những người có thể đối phó với vấn đề của nước Mỹ ngày nay, có thể là một trong những người đã sẵn sàng trả lời khiếu nại, rằng các chính sách của ông đi ngược lại các lập trường trong quá khứ, với một câu lệnh đơn giản: Vì vậy, những gì? Tôi đang làm điều gì là điều đó đúng cho đất nước.

David Ignatius là nhà nghiên cứu lý luận chính trị tại Đại học Harvard và kinh tế tại Kings College, Cambridge.

BHM Lược dịch. © 2012 Copyright BOHEMIENVN.

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.