Washington và Bắc Kinh cần thảo luận thẳng thắn về "chính sách ngăn chặn".

Mặc dù có những cải cách kinh tế của Đặng Tiểu Bình trong những năm 1980, thảm sát Thiên An Môn năm 1989 gây sốc cho nhiều người ở phương Tây, họ tin rằng một chính phủ đã phạm tội ác tàn bạo như vậy chống lại chính người dân của họ thì cũng có thể đe dọa các nước láng giềng.

[caption id="attachment_2136" align="alignleft" width="300" caption="Vụ va chạm tàu Mỹ - Trung Quốc gây nhiều tranh cãi."][/caption]Joseph A. Bosco. Pacific Forum CSIS
Honolulu, Hawaii....February 21, 2012.

Theo CSIS

BHM Lược dịch.

Trong những bình luận công khai trong chuyến thăm Washington của ông, Phó Chủ tịch Tập Cận Bình cũng như những người Mỹ đối thoại với ông ta đều đã không giải quyết trực tiếp các căn bệnh ngoại giao có ảnh hưởng đến cả hai chính phủ - tạm gọi nó là " hội chứng ngăn chặn nhầm lẫn cấp tính". Kurt Campbell, phụ tá bộ trưởng ngoại giao đặc trách khu vực Đông Á và Thái Bình Dương, người đã linh hoạt thu xếp sự tập trung của chính quyền vào khu vực châu Á-Thái Bình Dương (bao gồm cả việc mở cửa đáng kể Miến Điện), đã nói với một cử tọa ở Washington vào tuần trước rằng ông và các đồng nghiệp của ông sẽ hết sức cố gắng thuyết phục Xi ( Tập Cận Bình ) rằng chiến lược mới của Mỹ, "pivot" ( trục ), không phải là đuờng lối tìm cách ức chế sự gia tăng khu vực và toàn cầu của Trung Quốc. Tại các hội nghị của Viện nghiên cứu chiến lược toàn cầu ( CSIS ), lần lượt các diển giả, trong và ngoài chính phủ, phần lớn trở nên bất bình thực sự trước các khái niệm "ngăn chặn Trung Quốc", họ cho rằng chúng ta không thể làm điều đó ngay cả nếu chúng ta muốn, và chúng ta chắc chắn không muốn.

Tổng thống Obama đã đi xa hơn nữa, khẳng định rằng Hoa Kỳ không có nhu cầu để theo đuổi một chiến lược "chống -Trung Quốc".
"Ông quan niệm, chúng tôi e rằng Trung Quốc đang nhầm lẫn", ông tuyên bố tại Canberra khi thông báo một sự luân phiên dài hạn mới của các lực lượng Mỹ tại Úc. Các quan chức chính quyền khác đã lặp đi lặp lại tuyên bố về việc đánh giá một cách trầm tỉnh các ý định của Trung Quốc.

Các nhà lãnh đạo Trung Quốc vẫn thuyết phục Hoa Kỳ bảo đảm. Họ thấy một loạt các hành động gần đây và những báo cáo trong khu vực như là một chiến lược quanh co chưa minh bạch của Mỹ không chỉ kềm chế một Trung Quốc đang mở rộng mà còn để bao vây và kềm chế sự vươn lên của Trung Quốc. Washington phủ nhận về ý định đó, chỉ đơn giản là cũng cố quan điểm của Hoa Kỳ về "tính chất hai mặt" ở người Mỹ - và sự thù địch.

Bất chấp 40 năm cam kết của Mỹ và sự chuyển giao rộng rãi của phương Tây giàu có, kiến thức và công nghệ cho Trung Quốc, một số người Mỹ nói rằng bệnh hoang tưởng của người Trung Quốc vẫn là hợp lý. Họ trích dẫn những sai lầm lịch sử được cam kết bởi phương Tây trong "Thế kỷ sỉ nhục" của Trung Quốc. Một quan điểm trái lại cho rằng Bắc Kinh khéo léo
triển khai một chiến thuật khổ nhục kế được tính toán để đưa Washington lui về tâm lý phòng thủ và đòi hỏi những nhượng bộ. Ý nghĩ phương Tây ngăn chặn Trung Quốc, luôn luôn ẩn sâu trong tâm lý quốc gia, sục sôi trên bề mặt, bị khuấy động bởi thủ thuật hùng biện của chính quyền, vào bất cứ khi nào những người khác phản ứng chống lại hành vi của Trung Quốc xem như là vi phạm tiêu chuẩn quốc tế.

Đó là đặc điểm của 2,5 thập kỷ đầu tiên sau khi những người cộng sản của Mao Trạch Đông lên nắm quyền -- khi Trung Quốc tham gia vào cuộc xâm lược của Bắc Triều Tiên chống lại Nam Triều Tiên, hoặc khi Bắc Kinh khích động "cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc" khắp thế giới, bao gồm cả việc chống lại Hoa Kỳ trong một cuộc xung đột khác, thời điểm này tại Việt Nam.

Mặc dù có những cải cách kinh tế của Đặng Tiểu Bình trong những năm 1980, thảm sát Thiên An Môn năm 1989 gây sốc cho nhiều người ở phương Tây, họ tin rằng một chính phủ đã phạm tội ác tàn bạo như vậy chống lại chính người dân của họ thì cũng có thể đe dọa các nước láng giềng. Vào giữa những năm 1990, những vụ bắn tên lửa của Trung Quốc và lời lẽ khoa trương đe dọa về phía Đài Loan cũng khuấy động mối quan tâm của Mỹ. Trong năm 2001, sự cố EP-3 khi một máy bay chiến đấu của Trung Quốc va chạm với một máy bay trinh sát bay chậm của Mỹ trong không phận quốc tế, một lần nữa để lộ ra sự hung hăng của Bắc Kinh, từ chối tuân thủ những tiêu chuẩn pháp luật đã được thiết lập.

Phản ứng mặc định của Trung Quốc đối với hành động của phương Tây trong mỗi trường hợp là la ó "ngăn chặn" và / hoặc "vi phạm chủ quyền của Trung Quốc". Trong những năm gần đây, các nguyên mẩu đã xuất hiện trở lại. Khi khả năng quân sự của Trung Quốc, đặc biệt là các tài sản của hải quân, đã mở rộng đáng kể, những hoạt động của chúng, lời lẽ khoa trương, và những tuyên bố lãnh thổ ở Biển đông Trung Quốc, biển Vàng, và biển Đông ( biển Nam Trung Quốc ), đã trở nên quyết đoán hơn. Các quốc gia Đông Nam Á gọi là "hạnh kiểm hung hăng" và chào đón sự hiện diện của Mỹ.

Một số học giả Hoa Kỳ lập luận rằng một tình trạng đối kháng ngược lại là ở công việc, rằng quân đội Trung Quốc đã phát triển bình thường và tự nhiên, đơn giản chỉ để bảo vệ các lợi ích kinh tế đang mở rộng của họ. Nhưng thật là khó khăn để chấp nhận rằng tàu ngầm tấn công và tên lửa đạn đạo chống hạm là các loại của các hệ thống vũ khí cần thiết để bảo vệ Trung Quốc vận chuyển thương mại bằng đường biển khỏi những tên cướp biển khố rách áo ôm.

Trong thực tế, những vũ khí từ chối khu vực và chống tiếp cận này có mục tiêu chính xác là các nhóm tàu ​​sân bay chiến đấu của Mỹ, thứ mà kể từ khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ II, đã giữ các tuyến đường biển quốc tế mở cửa cho tất cả thương mại, bao gồm cả Trung Quốc. Tuy nhiên, Bắc Kinh phủ nhận rằng họ tìm cách đẩy Mỹ ra khỏi châu Á - tạo ra càng nhiều thái độ hoài nghi tại Washington như là phản đối chiến lược ngăn chặn của Hoa Kỳ được nêu ra ở Trung Quốc.

Henry Kissinger đã viết: "bất kỳ quốc gia nào xác định để đạt được sự thống trị, phải chăng nó sẽ không được cung cấp bảo đảm về ý định hòa bình?". Đặng Tiểu Bình, rốt ráo, giới lãnh đạo Trung Quốc cần suy nghỉ thận trọng để "che giấu khả năng của bạn, tranh thủ thời gian của bạn ".( ẩn mình chờ thời ).

Tổng thống Obama đã cho Trung Quốc một thông báo khác trong chuyến đi Châu Á : "Điều quan trọng là họ chơi theo các quy tắc của lộ trình". Như Thứ trưởng Robert Zoellick cho biết trong năm 2005, Trung Quốc phải là một "cổ đông có trách nhiệm" trong hệ thống mà nó giúp ích rất nhiều cho Trung quốc.

Kissinger nói rằng Trung Quốc bực bội việc ám chỉ rằng họ có trách nhiệm ít hơn hoặc là họ đã vi phạm các định mức quốc tế - nhưng ông cũng nói rằng họ cảm thấy không có nghĩa vụ đối với một hệ thống quốc tế "không dự phần đạo diển". Hy vọng rằng, các quan chức chính quyền làm rõ với Xi trong các buổi gặp gở riêng tư rằng một Trung Quốc tôn trọng hệ thống quốc tế không cần phải sợ bị ngăn lại bởi hệ thống đó - và, ngược lại, chính sách và hành động của chính Trung Quốc sẽ xác định liệu một chiến lược hội nhập không thành công phải mang lại một trong những ngăn chặn trên thực tế.

Các quan chức Mỹ nên nêu rõ chính sách của Hoa Kỳ một cách trung thực và đơn giản bằng cách : Chúng ta không có mong muốn "kềm chế" những khát vọng của người dân Trung Quốc có tài năng và chăm chỉ làm việc cho một tương lai thịnh vượng và thành công. Ngược lại, chúng ta sẽ tiếp tục hỗ trợ các quyền tự do kinh tế và tự do chính trị, mà chúng sẽ cho phép họ đạt được đầy đủ tiềm năng của họ. Tuy nhiên, phù hợp với lịch sử chống xâm lược của chúng ta và bảo vệ tự do trên biển và vùng trời cho tất cả quốc gia, chúng ta sẽ chống lại việc sử dụng vũ lực hoặc cưỡng ép bởi bất kỳ sức mạnh nào để đạt được mục đích của nó hoặc can thiệp vào các quyền của các quốc gia hay dân tộc khác. Đó là loại ngăn chặn xây dựng đã chứng minh giá trị của nó bằng cách ngăn chặn xung đột cường quốc lớn trong Chiến tranh lạnh và nó sẽ phục vụ có hiệu quả như nhau trong chính nghĩa hòa bình ở thế kỷ 21.

Joseph A. Bosco phục vụ trong văn phòng của bộ trưởng quốc phòng như là nhân viên tổ đặc trách Trung Quốc từ 2005 đến 2006 và trước đó giảng dạy chuyên đề nghiên cứu sau đại học về quan hệ Trung Quốc - Mỹ tại trường Edmund A Walsh của Đại học Georgetown thuộc Dịch vụ nước ngoài. Ông bây giờ là một cố vấn an ninh quốc gia.

BHM Lược dịch.

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.