Tầm nhìn về Hải - Không Chiến ở Thái Bình Dương của Mỹ.

Quốc hội nên bắt đầu bằng cách loại bỏ một quan niệm "mì ăn liền", thứ tư duy có vẻ chỉ ở những vấn đề hiện tại trong khi không có khả năng lập kế hoạch thỏa đáng, và rồi sau đó cung cấp các nguồn lực cho các nỗ lực dài hạn như Hải - Không Chiến.

Dân Biểu J. Randy Forbes
08 tháng ba năm 2012.
Theo Diplomat

BHM Lược dịch.

Mỹ phải ngưng thói quen xem xét các kế hoạch quân sự theo kiểu "mì ăn liền". Các kế hoạch Hải - Không Chiến là niềm hy vọng tốt nhất để đảm bảo an ninh tại Thái Bình Dương.

Vào cuối mùa hè năm 2011, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã ra hiệu cho khái niệm sẵn sàng hoạt động Hải - Không Chiến (ASB) đi vào hiệu lực, và ngay sau đó thành lập Văn phòng Hải - Không Chiến tại Lầu Năm Góc để giúp thực hiện các nguyên lý cốt lõi của nó.

Nổ lực này, theo tướng Norton .A. Schwartz, Tham mưu trưởng Lực lượng Không quân và Đô đốc Hải quân Jonathan W. Greenert, sẽ giúp các dịch vụ tổ chức tốt hơn, đào tạo và tự trang bị để cung ứng cấp chỉ huy chiến đấu của Mỹ với các khả năng cần thiết để duy trì hoạt động tiếp cận trong các điều kiện phức tạp chống truy cập và vùng khắc chế (A2/AD). Điều này sẽ là đặc biệt quan trọng ở phía tây Thái Bình Dương, nơi mà Trung Quốc đang xây dựng những khả năng A2/AD của riêng họ trong một nỗ lực để từ chối sự nhập cảnh của Mỹ trong vùng biển - gần của họ.

Để Hải - Không Chiến thành công và lâu dài, tuy nhiên, Quốc hội phải tiến tới một mối quan hệ đối tác với Lầu Năm Góc để hỗ trợ đúng yêu cầu của nó đang hướng về phía trước.

Trong suốt sáu thập kỷ qua, sức mạnh quân sự của Mỹ đã giúp bảo tồn một môi trường địa- chiến lược tương đối ổn định trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Tuy nhiên, trong thập kỷ qua, Trung Quốc đã nhanh chóng hiện đại hóa quân sự của mình, bao gồm cả việc gia tăng gấp đôi quân số vào năm tới, với khát vọng chiếm chổ vị thế của Mỹ. Nếu xu hướng hiện nay tiếp tục, cán cân quyền lực khu vực có thể nghiêng về có lợi cho Bắc Kinh vì nó là ngày càng có thể ngăn chặn các lực lượng Hoa Kỳ xâm nhập vào khu vực, ép buộc các quốc gia lân cận, hoặc -- có thể các cuộc xung đột xảy ra sau này -- giành chiến thắng một cách nhanh chóng. Để đáp lại, Hoa Kỳ phải làm việc đồng thời duy trì một mức độ răn đe đáng tin cậy trong khu vực trong khi trấn an các đồng minh, bao gồm cả Nhật Bản, Hàn Quốc, Philippines, Australia, và các đối tác chiến lược như Singapore. Hải - Không Chiến hiện nay là trung tâm của nỗ lực này.

Trong ngắn hạn, Văn phòng Hải - Không Chiến tập trung vào xác định các sáng kiến ​​để phát triển những khả năng và hội nhập cần thiết để giúp các chỉ huy Chiến đấu tiến hành tích hợp, những hoạt động phi lãnh thổ trong những môi trường A2/AD. Theo Schwartz và Greenert, Hải - Không Chiến nhắm vào sử dụng "kết nối mạng, tổng hợp tấn công tổng lực" để "phá vỡ, phá hủy, và đánh bại" (NIA-D3) những khả năng của kẻ thù. Cụ thể hơn, các lực lượng phối hợp (tổng hợp không quân, bộ binh, và các lực lượng hải quân) được trang bị những thông tin liên lạc mạnh mẻ (nối mạng) nhằm mục đích tấn công tại nhiều nút của hệ thống đối phương (tấn công tổng lực) theo sự nỗ lực của ba tuyến. Nếu chúng ta có thể xem xét những sở trường này trong điều kiện của một cung thủ đối phương, người ta có thể chọn để bắn mù cung thủ (phá vỡ), giết cung thủ (phá hủy), hoặc dừng lại mũi tên của mình (thất bại).

Khả năng cân bằng hướng tới thực hiện tất cả ba sở trường sẽ được yêu cầu. Bộ trưởng Panetta đã bày tỏ trước Ủy ban quân vụ Hạ viện Mỹ vào tháng Mười rằng ông tin tưởng "Quốc hội phải là một đối tác đầy đủ trong những nỗ lực của chúng tôi để bảo vệ đất nước.", giống như Không - Bộ Chiến trong thời gian cuối những năm 1970 và đầu những năm 1980, sự thành công của Hải - Không Chiến sẽ xoay quanh sự hỗ trợ của Quốc hội.

Vào cuối những năm 1970, những tiến bộ trong khả năng quân sự của Liên Xô đã thúc đẩy các nhà hoạch định chiến tranh của Mỹ phát triển một học thuyết chiến thuật chung được gọi là Không - Bộ Chiến nhằm duy trì một sự cân bằng quân sự đáng tin cậy ở châu Âu. Học thuyết này tập trung vào việc phát triển khả năng và tối đa hóa hiệu quả chung của hai dịch vụ để ngăn chặn sự xâm lăng của Liên Xô và ngăn ngừa bị cưỡng chế ở các quốc gia Tây Âu. Sau khi Không - Bộ Chiến được hoàn thành vào đầu những năm 1980, quân đội đã làm việc để xây dựng một sự đồng thuận chung quanh nỗ lực, lần đầu tiên trong bộ quốc phòng và sau đó với các thành viên của Quốc hội thông qua một loạt các chỉ dẩn chiến thuật. Những chỉ dẩn chiến thuật này mô tả nguyên tắc và những vũ khí có triển vọng đi vào sản xuất qua đó sẽ là cơ sở của quá trình chuyển đổi học thuyết lớn. Trong suốt cuối những năm 1970 và vào những năm 1980, Quốc hội ủng hộ nỗ lực này bằng cách tài trợ các chương trình như đội xe chiến đấu mặt đất Abrams M1 và Bradley M2 , hệ thống phóng hỏa tiển Multiple-Launch (MLRS), máy bay trực thăng tấn công như Apache AH-64A, và các sản phẩm có giá trị của Không quân như Eagle F-15 và Falcon F-16 , cùng những thứ khác. Cuối cùng, Không - Bộ Chiến và các ý niệm chung được tìm thấy trong Cẩm nang chiến trường 100-5 cũng cố ngăn chặn tại nơi xảy ra những sự kiện quan trọng ở châu Âu trong Chiến tranh lạnh và ảnh hưởng đến kế hoạch đào tạo và hoạt động dẫn đến thành công trong cuộc chiến vùng Vịnh năm 1991.

Trong khi Hải quân và Không quân tạo phong cách theo khái niệm Hải - Không Chiến, đã thành lập một cơ quan mới để hướng dẩn nỗ lực này, và ủng hộ cho các nguồn lực cần thiết để hỗ trợ sự thực hiện đầy đủ của nó, nó sẽ được Quốc hội ủy quyền và cung cấp kinh phí cần thiết cho thế chủ động này. Quốc hội nên bắt đầu bằng cách loại bỏ một quan niệm "mì ăn liền", thứ tư duy có vẻ chỉ ở những vấn đề hiện tại trong khi không có khả năng lập kế hoạch thỏa đáng, và rồi sau đó cung cấp các nguồn lực cho các nỗ lực dài hạn như Hải - Không Chiến. Những nghị quyết tiếp tục không ngừng, cắt giảm quốc phòng trong các Đạo luật kiểm soát ngân sách năm 2011, và quá trình "cô lập" mà chủ yếu là đánh bạc với ngân sách quốc phòng của chúng ta cho các mục đích chính trị là tất cả các dấu hiệu của 1 quá trình lập ngân sách, điều đó được chuẩn bị bệnh hoạn đối với việc trang bị một cách thích đáng cho lãnh vực quốc phòng dài hạn của quốc gia. Thật vậy, bao quát toàn bộ "Khái niệm truy cập hoạt động chung" (JOAC), trong đó có Hải - Không Chiến phục vụ như là một trụ cột quan trọng, cảnh báo rằng một trong những mối đe dọa lớn đến việc thực hiện, nó có thể là "kinh tế không chịu đựng nổi trong thời đại hạn chế ngân sách Quốc phòng".

Ở cấp độ cao nhất, Quốc hội sẽ cần phải duy trì một hạm đội Hải quân với một số lượng đầy đủ các tàu sân bay, tàu ngầm tấn công và những tàu chiến trên mặt biển. Các quyết định gần đây sửa đổi kế hoạch 313 tàu hạm đội trở xuống của Hải quân, bao gồm cả việc ngừng hoạt động sớm 7 tàu tuần dương lớp Ticonderoga và hoàn tất chậm trễ 1 tàu ngầm tấn công lớp Virginia và 1 tàu đổ bộ tấn công LHA , tất cả phản ánh 1 xu thế theo hướng sai lầm. Không quân cũng sẽ cần một đội bay với một kết hợp cân bằng của các máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5, F-22 và F-35A cùng một đội máy bay ném bom B-2 hiện đại hóa.

Trong thập kỷ trước, Quốc hội phải đầu tư vào những công nghệ mới, dấu hiệu đặc trưng thấp, độ bền cao để tạo được sức mạnh ở khoảng cách xa hơn, trong khi vẫn duy trì quyền tự do điều động trong những điều kiện tiếp cập bị khắc chế hoặc hạn chế. Hải quân sẽ yêu cầu máy bay không người lái giám sát trên không và máy bay chiến đấu (UCLASS) có thể tấn công các mục tiêu ở khoảng cách lên đến 1.500 hải lý. Đầu tư như vậy sẽ cho phép một nhóm tàu sân bay tác chiến hoạt động trên biển ra xa hơn, do đó làm giảm hoặc vô hiệu hóa lợi thế chiến lược được cung cấp bởi tên lửa đạn đạo chống hạm của Trung Quốc (ASBM) .Tôi đặc biệt quan tâm về chương trình này, căn cứ vào quyết định của Hải quân để theo như tin đã đưa cắt giảm 240 triệu USD trong FY13 và đẩy ngày có hiệu lực lúc đầu từ năm 2018 đến năm 2020. Hải quân cũng sẽ cần phải hướng dẩn một sự thay thế có khả năng nhiều hơn đối với tên lửa hành trình Harpoon chống tàu với phạm vi nhiều thời gian hơn cho cả hai hạm đội trên mặt biển và tàu ngầm của họ để vô hiệu hóa lợi thế của Hải quân Trung Quốc trong lĩnh vực này. Hơn nữa, Hải quân phải tìm cách tiếp tục tích hợp với không quân và khả năng phòng thủ của tên lửa hành trình. Cuối cùng, để ngăn chặn một khoãng trống năng lực quan trọng trong tấn công tầm xa như những tàu ngầm hướng dẫn tên lửa của chúng ta ngừng hoạt động từ năm 2020 và 2030, Hải quân sẽ phải bắt buộc bổ sung tàu ngầm lớp Virginia được trang bị với một đơn vị tải trọng, mở rộng số lượng tấn công của tên lửa Tomahawk.

Về phần mình, Không quân sẽ cần một đội máy bay ném bom tấn công tầm xa mới có phạm vi và khả năng tồn tại để thực hiện nhiệm vụ sâu bên trong lãnh thổ đối phương. Khi máy bay chiến đấu thống trị bầu trời của đối thủ cạnh tranh, tiếp tục cải thiện trong khả năng, Không quân cũng có thể phải xem xét lại mở lại dây chuyền sản xuất F-22 để tăng đội tàu 185 máy bay chiến đấu hiện nay. Khi đối phương của chúng ta tạo ra khả năng chống vệ tinh trực tuyến mạnh mẽ hơn và thách thức tính ưu việt của chúng ta trong lĩnh vực không gian, không quân cũng phải điều tra cách để tăng tính dự phòng và khả năng tồn tại của chòm sao thông tin liên lạc, các vệ tinh GPS và ISR.

Các dịch vụ cũng sẽ phải phát triển học thuyết mới và đầu tư vào đào tạo phù hợp với khái niệm Hải - Không Chiến, bao gồm, ví dụ, khả năng tiến hành các hoạt động trong một môi trường mà ở đó chỉ huy và sự kiểm soát bị suy thoái bởi kẻ thù.

Cơ quan Hải - Không Chiến vẫn chỉ là những tháng đã biết từ lâu, nhưng trong năm tới, Hải quân, Không quân, và Văn phòng ASB sẽ phải thực hiện một nỗ lực có phối hợp hơn để chỉ dẩn tường tận cho các Thành viên của Quốc hội và đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp về các mối đe dọa A2/AD và tầm quan trọng của đầu tư cụ thể các dịch vụ yêu cầu để đáp ứng nhu cầu của khái niệm. Đồng thời, các dịch vụ sẽ cần phải bảo vệ chống lại việc cho phép mọi chương trình được miêu tả là quan trọng đối với sự thành công Hải - Không Chiến. Với ngân sách thắt chặt của bộ quốc phòng, nó sẽ đòi hỏi một sự cân bằng cẩn thận.

Cuối cùng, tôi hy vọng chúng ta có thể làm việc để làm cho các đồng minh của chúng ta đi vào nỗ lực này. Khi Hải - Không Chiến được xây dựng trong năm 2010 và 2011, một cảm giác tò mò và sự nhầm lẫn phát sinh giữa các bạn bè của chúng ta về chính xác những gì mà những nỗ lực của chúng ta lôi kéo theo. Nó sẽ có lợi nếu bộ quốc phòng có thể giải quyết hoàn toàn những mối quan tâm trong những tháng tới, cũng như xác định cách thức sản xuất mà các quốc gia như Nhật Bản và Australia có thể góp phần.

Trong khi bộ quốc phòng xây dựng một khái niệm mà sẽ cho phép lực lượng không quân và hải quân của chúng ta lập kế hoạch có hiệu quả sức mạnh trong môi trường A2/AD, Hải - Không Chiến vẫn không đầy đủ khi không có sự hỗ trợ ngân sách và chính trị lâu dài của Quốc hội. Tương tự như vai trò đã thực hiện trong đầu những năm 1980, nó sẽ được Quốc hội bảo đảm sự cân bằng chuyển dịch quyền lực trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương được đảo ngược bằng cách đầu tư đúng trong khả năng cần thiết để lập kế hoạch quyền lực trong khu vực.

Dân biểu J. Randy Forbes, R-Va, là chủ tịch của Tiểu ban đáp ứng nhanh dịch vụ vũ trang Hạ nghị viện, là người sáng lập và cũng là đồng Chủ tịch uỷ ban theo dỏi chính sách Trung Quốc của quốc hội Hoa Kỳ.

BHM Lược dịch. © 2012 Copyright BOHEMIENVN.

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.