Biển Đông say sóng.

Như Trung Quốc, Philippines và Việt Nam tranh cãi trên biển Đông, vùng biển đang được đánh bắt cá và bị ô nhiễm. Và xung đột có thể ở quanh đâu đây.

[caption id="attachment_3208" align="aligncenter" width="440" caption="Ảnh: Hải quân Mỹ "][/caption]
Trefor Moss .24 Tháng 4 2012
Theo Diplomat

BHM Lược dịch.

Nhiều công dân Trung Quốc, Philippines và Việt Nam sẽ không được nghe nói về mảnh đất đầu thừa đuôi thẹo bé tí trong vùng biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ) mà chính phủ của họ cạnh tranh với yêu sách đòi hỏi của nước khác. Chắc chắn, hầu như không ai sẽ đặt mắt vào chúng.

Vì vậy, những nơi như bải cát ngầm Scarborough, hiện trường của vụ cải vặt hàng hải mới nhất của Bắc Kinh và Manila vào tháng này, giá trị thực sự tất cả các điều làm trầm trọng thêm ? Và ai có lỗi trong những cuộc đối đầu này, có tiềm năng để bắt đầu một cuộc chiến tranh -- và ít nhất để giết ngư dân và thủy thủ -- cứ để xảy ra ?

Bé xíu, các đảo nhỏ không thể ở được như bải cát ngầm Scarborough thực chất có ít giá trị, nhưng các nguồn tài nguyên chung quanh chúng có rất nhiều. Các đảo nhỏ phục vụ như những điểm định vị trong bản đồ, chung quanh có các chính phủ có thể vẽ các đường nét lấm chấm và tuyên bố quyền sở hữu trên tất cả mọi thứ nằm trong đó.

Đúng là những nguồn tài nguyên này - thực phẩm thậm chí nhiều hơn, có lẽ, so với dầu hoặc khí đốt - tạo nên sự ổn định trong vấn đề Biển Đông (Biển Nam Trung Hoa ).

"Điều cấp bách là các khu vực này bị đánh bắt quá mức và bị ô nhiễm, và điều đó đang đe dọa nguồn cung cấp thực phẩm cho hàng triệu người", ông Carlyle Thayer nói, một trợ lý giáo sư tại Đại học Quốc phòng Úc, người theo dỏi chặt chẽ những vụ tranh chấp trong vùng biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ). "Đó là điều mà các nước này phải bắt đầu tham gia nghiêm túc".

Ngư trường, tất nhiên có thể được chia sẻ, cũng giống như năng lượng dự trữ dưới biển có thể được cùng khai thác. Nhưng như Thayer chỉ ra, môi trường biển phải được quản lý, cũng như chia sẻ. Nếu có một nhận thức rằng các ngư dân từ các nước khác đang lạm dụng nguồn tài nguyên trong vùng biển tranh chấp và gây nguy hiểm cho sinh kế và nguồn cung cấp thực phẩm, thì điều đó chắc chắn sẽ kích hoạt một phản ứng giận dữ từ các nước yêu sách đòi hỏi khác.

Vì vậy, chấm dứt tranh chấp Biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ) là quan trọng từ góc độ an ninh. Nhưng nó cũng quan trọng từ góc độ an ninh lương thực. Khi những thứ có giá trị, Biển Đông có nguy cơ là một cuốn sách giáo khoa "bi kịch của dân chúng", phá hủy các nguồn lực chung mà không có thẩm quyền duy nhất kiểm soát.

Ngoài ra, Thayer chỉ ra rằng quyền khai thác dầu sẽ được cấp trong tương lai gần, có khả năng gây thêm khó chịu. Và tất cả điều này đi đến như là quan tâm của hầu hết các bên, đang được đầu tư vào lực lượng hải quân của họ và, ở trường hợp của Trung Quốc, trong cơ quan hàng hải bán quân sự. "Bồn tắm biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ) đang được lấp đầy hơn và nhiều hơn nữa bằng các tàu kiểm soát của Trung Quốc và tàu tuần tra và tàu ngầm của các nước khác" , ông nói.

Sự tiếp cận này gây tổn thương trong tranh cải làm cho tất cả trở nên quan trọng hơn là việc tìm thấy một giải pháp ngay bây giờ, và hoạt động ngoại giao trong những năm qua cho thấy rằng người ta có thể đạt được. ASEAN là đối tác đối thoại chính của Trung Quốc về vấn đề Biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ), và Bắc Kinh đã thực hiện một cử chỉ thiện chí quan trọng vào cuối tháng Mười Một khi đưa ra 475,000,000 USD để tạo nên một Quỹ đồng hoạt động Hàng hải Trung Quốc-ASEAN . Một số nhóm chuyên gia ASEAN-Trung Quốc hiện nay cũng đang còn làm việc ở đó .

Quá trình quan trọng của năm 2012 là việc soạn thảo một Quy tắc ứng xử (COC) về hành vi trong Biển Đông (Biển Nam Trung Hoa ) và dự kiến là sâu rộng hơn so với Tuyên bố ứng xử (DOC) đang tồn tại. Điều quan trọng, ASEAN đang viết quy tắc mới. Sự liên kết là quyền lợi để trình bày kiến ​​nghị của mình với Trung Quốc vào tháng Bảy, và Bắc Kinh sẽ bị áp lực chính trị để chấp nhận công thức của ASEAN, chứ không phải lộ ra sự độc đoán bằng cách từ bỏ kế hoạch. Quá trình hiện tại cũng không bao gồm Hoa Kỳ, đó là theo ý thích của Trung Quốc. Hơn nữa, "Trung Quốc có Cam-pu-chia ở trong ghế nhà vào lúc này [ là Chủ tịch ASEAN]". Thayer cho biết thêm.

Nếu ý tưởng cho ASEAN quyền sở hữu quá trình soạn thảo là để tạo nên một thỏa thuận mạnh mẽ, sau đó xem ra không được làm việc ngoài khuôn khổ đó. Liệu có hay không Trung Quốc đang cố tình phá hoại quá trình soạn thảo, hoặc liệu có hay không một số thành viên ASEAN chỉ đơn giản là do quá rụt rè để mạo hiểm qua mặt Bắc Kinh và rồi làm cho các quy định mới quá khó khăn ?, COC có nguy cơ không thành tựu.

"Vấn đề là [các nước tham gia], Hãy đồng ý không can thiệp khi đó là vùng biển của nước khác, nhưng chúng ta không biết những ai sở hữu những gì", ông Thayer nhận xét. "Bạn cần phải có hoặc là vùng đặc quyền kinh tế hoặc vùng cùng khai thác, nhưng chúng ta không thấy cùng khai thác trong những khu vực này."

Philippines đã cố gắng khắc phục điểm này, với việc Tổng thống Benigno Aquino thúc đẩy các khái niệm về Biển Đông (Biển Nam Trung Hoa ) như là một " Khu vực Hòa bình, Tự do, hữu nghị và hợp tác".

"Cái gì của chúng tôi là của chúng ta, và với những gì đang có tranh chấp, chúng ta có thể làm việc theo hướng hợp tác chung", Aquino đề nghị . Trong quan niệm của Philippines về COC, vấn đề chủ quyền do đó sẽ được đặt sang một bên, và quy tắc của lộ trình là dốc sức thiết lập một tạm ước ở các khu vực xám của Biển Đông (Biển Nam Trung Hoa ).

Trung Quốc sẽ đồng ý để đi cùng với sắp xếp như vậy?

Quyết tâm của Bắc Kinh có lẻ thậm chí không được thử nghiệm, với các nước thành viên ASEAN khác hết sức không rõ ràng về việc thiết lập một tiền lệ qua đó chấp nhận tình trạng đặc biệt đối với những vùng lãnh thổ tranh chấp. Nói cách khác, họ không thể đặt chủ quyền sang một bên trong các khu vực cụ thể hiếm hoi này, ngay cả trong các lợi ích của việc duy trì ổn định khu vực.

Trung Quốc có vấn đề riêng của mình để tham dự vào, bức xúc nhất là mớ cơ quan hải quân bán quân sự của nó -- trong đó Trung Quốc có ít nhất năm thứ cơ quan -- mà hiện tại là cảnh sát biển Đông ( Nam Trung Hoa ). "Sự việc này tại bải cát ngầm Scarborough đặt ra câu hỏi liệu Trung Quốc có phải là một nhà nước có thẩm quyền bất nhất", ông Carl Thayer cho biết, với tham khảo đến các phản ứng chưa từng có của các cơ quan Giám sát Hàng hải Trung Quốc, đã cử hai tàu đến bải cát ngầm, qua đó khởi động lập lại cân bằng với Soái hạm của Hải quân Philippine. "Rõ ràng, có những cơ quan độc lập đang cố gắng làm việc của riêng họ", ông nói. Các nhân vật cao cấp của Quân đội Giải phóng nhân dân đã công khai thảo luận về sự cần thiết phải đứng lên bảo vệ bờ biển quốc gia để mang lại cho tất cả những cơ quan hàng hải khác nhau thực hiện sở trường của chúng. Bắc Kinh nên thúc đẩy cải cách cơ cấu này nếu muốn kiểm soát chặt chẽ chính sách biển Đông ( Nam Trung Quốc ).

[caption id="attachment_3209" align="alignleft" width="94" caption="Trefor Moss"][/caption]
Giữ ngư dân ở ngoài vùng biển nhạy cảm cũng là điều quan trọng - mặc dù khó khăn để thực thi, trên cả hai lãnh vực thực tế và chính trị. "Ngư dân đi đến nơi có cá", Thayer nói. "Và có thể về mặt chính trị Trung Quốc kiểm soát các ngư dân và ngăn chặn họ đi đến những nơi mà sách giáo khoa nói là hòn đảo của Trung Quốc?"

Sự khuyến khích tốt nhất mà Trung Quốc có thể có là nhận các cơ quan hàng hải và các đội tàu đánh cá của nó ở trong sự chỉ đạo của nó, điều đó sẽ là khởi đầu cho một COC mạnh mẽ. Trách nhiệm cho điều này cũng ở trên ASEAN. Nó có giá trị ghi nhớ rằng ASEAN ở trong học thuyết di chuyển hướng đến sự thực hiện đầy đủ một cộng đồng Chính trị-An ninh ASEAN mới vào năm 2015, theo đó ASEAN được cho là nói chuyện với một tiếng nói duy nhất về các vấn đề an ninh. Nếu các thành viên ASEAN có thể giải quyết để nói chuyện với một tiếng nói trên Biển Đông (Biển Nam Trung Hoa ), sau đó những đối đầu Trung Quốc-ASEAN -- đến nay trở thành thường xuyên hơn và nguy hiểm hơn -- nên phát triển những việc hiếm hoi hơn và dễ dàng hơn để quản lý.

Nếu ASEAN không thành công trong nhiệm vụ của nó là soạn thảo một quy tắc có ý nghĩa, sau đó đúng là ngây thơ khi nghĩ rằng các tàu Trung Quốc và Việt Nam và Philippines sẽ tiếp tục đối mặt một cách hòa bình trong những vùng biển vô chính phủ của Biển Đông ( biển Nam Trung Hoa ). "Họ sẽ không chỉ giử được việc trừng mắt nhìn nhau rồi sau đó bình an vô sự", Thayer kết luận. "Tại một số điểm, ở đó phải có va chạm hoặc bạo lực".

Trefor Moss là một nhà báo độc lập có trụ sở tại Hong Kong. Bao gồm chính trị châu Á, quốc phòng, an ninh, và là biên tập viên khu vực châu Á-Thái Bình Dương tại Jane Defence Weekly cho đến năm 2009.

BHM Lược dịch. © 2012 BOHEMIENVN

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.