Một quốc gia, hai hệ thống (thất bại).

Hầu như mỗi người đều hướng về đường lối dân chủ nhiều hơn của Đài Loan hay Hàn Quốc như là ví dụ của những gì Hồng Kông có thể tìm tới để giải quyết các vấn đề thực tế liên quan đến nhà ở, phúc lợi và môi trường.

Pepe Escobar. 3, Tháng Bảy, 2012.
Theo Asia Times Online

BHM Lược dịch.

HỒNG KÔNG - Nó không tưởng là như thế này.

Họ sẽ không nhìn thấy nó trên truyền hình CCTV ở quê nhà - dù thế nào đi nửa nó sẽ không được tường trình. Ít nhất 400.000 người Hồng Kông, tất cả rồng rắn ngang qua trung tâm thành phố trong cái nóng ngột ngạt hoàn toàn, từ đầu giờ chiều cho đến khi đêm đã vào khuya, và từ tất cả các tầng lớp xã hội (loại trừ những ông trùm) , tất cả thể hiện sự tức giận của họ vào Giám đốc điều hành Hồng Kông mới, người phát triển bất động sản được Bắc Kinh hậu thuẩn, Leung Chun-ying ; khái niệm về "một quốc gia, hai hệ thống" ; điều không thể thực hiện được của họ là bỏ phiếu thực sự, và cuối cùng nhưng không kém, quê hương Trung Quốc.

Chắc chắn đây không phải là những gì mà Tiểu Lãnh đạo Đặng Tiểu Bình dự kiến ​​-- khi Hong Kong tổ chức lễ kỷ niệm 15 năm bàn giao; 400.000 người, trong một thành phố 7 triệu, là rất cừ. Không có gì có thể minh họa hơn so với sự tương phản giữa hai đánh giá rất khác nhau "một quốc gia, hai hệ thống", vào đầu buổi tối, trong khi những người biểu tình ủng hộ dân chủ vẫn còn cuồn cuộn ở Trung tâm thành phố, và lây lan sang phía tây của đảo Hồng Kông ; một cuộc đốt pháo hoa phô trương sự ũng hộ (nhà nước TQ) trên mức bình thường làm lóa mắt đám đông tập trung ở Kowloon, toé lên những dải trang trí hình lưỡi kiếm linh động ngoạn mục nhất trên bầu trời hành tinh.

Người lãnh đạo cực kỳ thận trọng ( Dragon-in-chief) sắp mãn nhiệm, Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào, đã vào thành phố để dự lễ tuyên thệ của Giám đốc điều hành mới - mà công việc của ông ta về cơ bản là để duy trì tính thiêng liêng của lãnh địa tài chính Hồng Kông, đáp ứng các cổ đông chủ chốt (như trong các tập đoàn toàn cầu và các ngân hàng), và áp dụng cởi mở việc quản lý từ trên xuống. Không có khác nhau nhiều từ những gì người Anh đế quốc đã làm. Vấn đề là chương trình bác bỏ gần như tất cả các cư dân của Hồng Kông.

Hu có giá trị với những người này hay không ?

Như bình thường trong siêu dàn dựng, bảo đảm hóa các nghi lễ của cái chết theo phong cách Trung Quốc, Hồ Cẩm Đào có thể không nhận thấy khi một người biểu tình ủng hộ dân chủ đã cố gắng làm gián đoạn khi ông bắt đầu bài diển văn của mình, anh ta vẫy một lá cờ, kêu gọi một sự lên án đầy đủ vụ đàn áp Thiên An Môn 4 tháng 6, 1989 và nhiều lần kêu gọi chấm dứt Đảng Cộng sản Trung Quốc. Người biểu tình đã bị dẫn đi đúng lúc -- bị buộc tội là "quá ầm ĩ".

Tôi xem lễ phong chức của Giám đốc điều hành mới với một nhóm người Hồng Kông cao tuổi. Bất cứ khi nào Hu, hiển thị thương hiệu quyến rũ Madame Tussaud (*) của mình , xuất hiện trên màn hình, họ đã rất giận dữ, cáo buộc ông là một "kẻ giết người" (đặc biệt là trong phần việc của ông ta ở Tây Tạng). "Bất cứ khi nào ông ta xuất hiện ắt có hàng đống xác chết dưới chân của ông ta", một trong số họ nói với tôi.

3,4 triệu cử tri của Hồng Kông đã đăng ký đi bỏ phiếu chán ngấy với khoảng cách giàu sang trong tầng bình lưu được minh hoạ bởi các đại tỷ phú phô trương sự giàu có của họ trái ngược với những người thực sự sống trong lồng ở Kowloon, bất bình đẳng thu nhập chưa bao giờ cao trong hơn bốn thập kỷ qua. Họ muốn các biện pháp nghiêm chỉnh chống lại ô nhiễm không khí. Họ muốn lương hưu thích hợp. Họ muốn có nhà ở thích hợp với giá cả hợp lý. Và trên hết là họ muốn bỏ phiếu. Một Mùa xuân Hồng Kông đã được trù liệu trong chuyển động chậm qua 15 năm nay.

"Một quốc gia, 2 hệ thống" cô đọng với 1 ông trùm (Tung Chee-hwa), rồi 1 đầy tớ dân sự (Donald Tsang), rồi 1 triệu phú tự lập (Leung Chun-ying) làm Giám đốc điều hành của thành phố, được "chọn" bởi chỉ có 689 phiếu, bầu ra một ủy ban 1.200 người mạnh mẽ của -- những gì khác -- giới tinh hoa kinh doanh, hầu hết các tỷ phú trung thành tuân theo chương trình nghị sự của đại lục và với một con mắt chỉ nhìn đến lợi nhuận to lớn của họ.

Leung Chun-ying đã tạo ra một sự chú ý chính trị có tính đúng đắn -- như trong cam kết buông lỏng kềm chế kiểm soát giá nhà đất, người dân địa phương đổ lỗi áp đảo cho họ, những "châu chấu" giàu có từ đại lục với những va li đầy ắp nhân dân tệ của họ. Tuy nhiên, uy tín của riêng ông ta đã bị giảm giá trị -- như vụ bê bối hàng đầu trong thành phố, đó là cách thức mà ông đã làm không ít hơn sáu bổ sung bất hợp pháp cho dinh thự của ông ta trong khu phố triệu phú của Victoria Peak.

Vì vậy, người Hồng Kông không giữ được hơi thở của họ. Họ biết dải đất dân cư đông đúc nhất trên trái đất chủ yếu là đầu cơ đất đai Holy Grail (*) . Nếu bạn là một nhà phát triển siêu bất động sản, dự trử lợi nhuận của bạn đúng là vô số.

Cảm giác trong cuộc diểu hành 400.000 vào chủ nhật này cô đọng một sự thất vọng to lớn về việc một chính phủ không đại diện đã được chuyển giao, không ngớt thông đồng với các doanh nghiệp lớn. Hầu như mỗi người đều hướng về đường lối dân chủ nhiều hơn của Đài Loan hay Hàn Quốc như là ví dụ của những gì Hồng Kông có thể tìm tới để giải quyết các vấn đề thực tế liên quan đến nhà ở, phúc lợi và môi trường.

Cuối cùng, sự thất vọng chắc chắn phải được hướng về phía Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhà lãnh đạo luôn ở trong sự cực kỳ thận trọng, Hồ Cẩm Đào cũng đã nói ngay để gây sự chú ý -- bảo đảm với Hồng Kông rằng Bắc Kinh có quan tâm. Về lý thuyết, người Hồng Kông sẽ được phép bầu cử lãnh đạo của mình vào năm 2017 - và tất cả các nhà lập pháp (không chỉ là một vài) vào năm 2020. Tuy nhiên, Bắc Kinh vẫn hoàn toàn nín thinh về thời hạn.

Thật là công bằng để giả định rằng Mùa xuân Hồng Kông sẽ không ngừng sôi sục. Và hàng chục triệu người ở Trung Quốc sẽ được chú ý chặt chẻ. Leung cần làm một công việc tốt hơn nhiều so với người tiền nhiệm của ông. Nếu không sớm hay muộn nó sẽ gần như không thể xoa dịu quần chúng với chỉ một sự khoe khoang đốt pháo hoa.

Pepe Escobar (sinh 1954) là một nhà báo có trụ sở tại São Paulo, Brazil. Ông viết một cột có tên là The Roving Eye cho Asia Times Online, cũng là nhà phân tích và phóng viên cho Real News Network. Bài viết của ông, 'Get Osama! Ngay bây giờ! Hoặc người nào khác ... ", đã được xuất bản bởi Asia Times Online hai tuần trước cuộc tấn công khủng bố 11 tháng chín năm 2001, trong đó, ông tuyên bố rằng Al Qaeda là những kẻ phá hủy.

BHM Lược dịch. © 2012 BOHEMIENVN

Chú thích :
_ Madame Tussaud, tên của 1 thư viện ở trung tâm thành phố London của nước Anh. Nơi đây được biết đến với việc tái tạo các nhân vật nổi tiếng bằng sáp. Hồ Cẩm Đào là người có bộ dạng lạnh lùng, cứng nhắc nên thường được ví như "người sáp" hoặc "khúc cây mục".
_ Holy Grail = Chén Thánh . Chén Thánh ám chỉ cái ly mà chúa Jesus đã dùng để uống rượu vang trong bữa tối cuối cùng với các tông đồ trước khi Người bị Judas Iscariot chỉ điểm và rơi vào tay các thầy thượng tế Do thái. Khi Chúa bị đóng đinh câu rút, Joseph xứ Arimathea cũng dùng chính cái ly đó để hứng dòng máu của Chúa.

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.