Những hoạt động Chính trị và Kinh tế của cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu.

Khi bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản vỡ, đau đớn, các khoản nợ, và nhu cầu điều chỉnh có thể kéo dài trong nhiều năm, và những căng thẳng chính trị trên các chính phủ và nhân dân trong những nước bị ảnh hưởng có thể đặt ra một mối đe dọa gắn liền với sự ổn định chính trị.

[caption id="attachment_4206" align="alignleft" width="298"] Ảnh Internet.[/caption]Richard McCormack. 6 tháng 7, 2012.
Theo CSIS

BHM Lược dịch.

Giới thiệu

Mục đích của Bình luận này là để chia sẻ một số suy nghĩ về tình hình chính trị và kinh tế phức tạp mà tất cả chúng ta phải đối mặt, trong những cách khác nhau, trên toàn thế giới.

Trước hết tôi có ý định thiết lập bối cảnh chính trị tổng thể rộng lớn mà trong đó chúng ta tìm thấy chính mình, giải thích lý do tại sao cuộc khủng hoảng tài chính quá sâu sắc và lâu dài, cung cấp một số suy nghĩ về tình hình cụ thể ở Hoa Kỳ, Châu Âu, và Trung Quốc, và cuối cùng rút ra một vài bài học từ cuộc khủng hoảng.

Chúng ta hiện đang ở giữa cuộc khủng hoảng kinh tế và chính trị toàn cầu, cường độ trong đó là chưa từng có trong thời kỳ hậu Chiến tranh Thế giới II. Trạng thái căng thẳng từ cuộc khủng hoảng này, trong đó có các hình thức khác nhau ở các quốc gia khác nhau, đã lây lan khắp thế giới. Nhiều chính phủ đã sụp đổ, và nhiều chính phủ hơn nữa sẽ như vậy trong những năm tới vì thất nghiệp liên tục, và sự tức giận và không tin tưởng phổ biến. Năm qua tại Trung Quốc có 189.000 vụ bạo loạn và những sự cố hàng loạt do những than phiền ở địa phương và những vấn đề rộng hơn. Lạm phát, thất nghiệp, và tình huống khó xử của ngân sách vất vã đã làm cho việc quản lý chính trị cực kỳ khó khăn đối với các nhà lãnh đạo trên toàn thế giới. Và chúng ta bây giờ mới ở giữa, không phải là đoạn cuối của thời kỳ kéo dài đau đớn này trước các vấn nạn kinh tế và sự bất mãn phổ biến.

Chu kỳ Chính trị.

Trước tiên, hãy để tôi nói đến một điểm chung về bất ổn chính trị. Hai ngàn năm trăm năm trước, Plato (1) trong "Cộng hòa và Đối thoại" của mình, đã cho chúng ta một khuôn khổ trí tuệ đối với những gì có thể xảy ra cho các hình thức của chính phủ theo thời gian. Plato viết rằng dân chủ không phải là một trạng thái thường xuyên, mà chỉ là một giai đoạn trong một chu kỳ chính trị rộng lớn hơn, bắt đầu với hành động chuyên chế, tiến hóa dần thành tập đoàn đầu sỏ chính trị, thay đổi thành dân chủ, rồi rơi vào tình trạng vô chính phủ, và sau đó trở lại một lần nữa với chế độ độc tài.

Plato mô tả quá trình này. Ông viết rằng khi những bạo chúa giống như Mao và Stalin qua đời, một quá trình lãnh đạo tập thể, mà ông gọi là tập đoàn đầu sỏ chính trị, thường thay thế nó. Ban đầu, mọi người chào đón tập đoàn đầu sỏ chính trị mới bởi vì nó là một cải tiến so với các bạo chúa đẫm máu, và mọi người thường xem các đầu sỏ chính trị mới như là những đầy tớ yêu nước. Tuy nhiên, Plato viết rằng theo thời gian, các đầu sỏ chính trị trở nên hư hỏng và đánh mất uy tín của mình, sự kiện mà xem ra đang xảy ra ngày hôm nay tại Trung Quốc và các nơi khác. Sau đó những áp bức được dựng lên để mở rộng cơ sở của chính thể đầu sỏ cho đến khi một nền dân chủ tiến triển dần dần. Nền dân chủ này, Plato khẳng định, cuối cùng có thể rơi vào tình trạng hỗn loạn sau khi các chính trị gia hứa hẹn các lợi ích trong bầu cử với người dân mà qua đó những hứa hẹn vượt quá khả năng của nhà nước để có đủ điều kiện thực hiện . Plato nói rằng cuối cùng những con ong mật trong tổ đông hơn các con ong thợ, và các tổ tự nó trở thành không bền vững. Tình trạng thiếu hụt, lạm phát, và các hiện tượng gây bất ổn xã hội khác nhau xuất hiện, như đã xảy ra trong những ngày cuối cùng của thời kỳ Yeltsin ở Nga. Điều này tạo ra sự tức giận phổ biến và cuối cùng là một khoảng thời gian ngắn ngủi với tình trạng vô chính phủ. Tuy nhiên, tình trạng hỗn loạn không bao giờ kéo dài quá lâu, và thường là một bạo chúa mới, nổi lên từ tình trạng hỗn loạn này, người mà thiết lập tầm nhìn của mình về trật tự theo xu hướng tàn nhẫn..

Thách thức của luận án Plato đưa ra cho chúng ta ngày hôm nay là để bảo vệ nền dân chủ quý giá của chúng ta bằng cách quản lý các vấn đề kinh tế hiện nay của chúng ta một cách thông minh và không để cho chúng xấu đi đến mức mà những kẻ mị dân từ thế giới chính trị có được không gian để trở lại nắm quyền lực, như đã xảy ra trong thập niên l930.

Nhưng khi chúng ta nghĩ về chu kỳ chính trị của Plato, điều quan trọng là phải nhớ rằng lịch sử cho thấy những chu kỳ như vậy có xu hướng chạy theo chiều kim đồng hồ, chứ không phải ngược chiều kim đồng. Nói cách khác, nền dân chủ thường xuất hiện từ chế độ độc tài mục nát. Chúng hiếm khi phát triển từ tức giận, bối rối, và quần chúng bạo lực trên đường phố. Một bạo chúa mới có rất nhiều khả năng xuất hiện từ những điều kiện như vậy. Chúng ta hy vọng rằng mùa xuân Ả Rập sẽ chứng minh được một ngoại lệ đối với mô hình này.

Vì vậy, chu kỳ Platon này là khuôn khổ chính trị rộng lớn mà tôi muốn yêu cầu bạn cần ghi nhớ khi chúng ta di chuyển về phía trước để giải quyết các cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu rất khó khăn, đau đớn, và đa dạng mà bây giờ chúng ta phải đang đối mặt.

Những bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản.

[caption id="attachment_4208" align="alignleft" width="400"] Ảnh Internet.[/caption]Điểm chung thứ hai tôi muốn thực hiện là phải hiểu rỏ nguồn gốc tối hậu của cuộc khủng hoảng này và lý do tại sao nó kéo dài quá lâu và quá khó khăn để đối phó. Đây không phải là một cuộc suy thoái thông thường.

Các trường kinh tế ở Áo tin rằng chính sách tiền tệ quá lỏng lẻo, tạo ra bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản, cần phải tránh ở gần như tất cả mọi giá. Đó là bởi vì bong bóng dẫn đến đổ vỡ, qua đó chất gánh nặng lên nền kinh tế với thua lỗ nghiêm trọng, nợ nần nặng nề, tỷ lệ thất nghiệp kéo dài, và chính trị nguy hiểm.

Tiền quá dễ dàng là những gì gây ra cuộc khủng hoảng tài chính Nhật Bản, bắt đầu từ năm l990 và tiếp tục cho đến ngày nay . Tiền dễ dàng kết hợp với các thị trường vốn mở kích hoạt cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm l997 với sự bùng nổ tín dụng bất động sản to lớn ở Thái Lan và các nơi khác.

"Tiền dễ dàng" tiếp nhiên liệu cho bong bóng "kinh doang qua internet" và các bong bóng bất động sản theo sau tại Hoa Kỳ, Tây Ban Nha, và các nơi khác. Trong thị trường vốn mở của thế giới ngày nay, số tiền này cũng dễ dàng có thể bắt nguồn từ lãi suất thấp của chính sách tiền tệ từ một nước hàng xóm lớn.

Tất nhiên, nhiều yếu tố cần thiết khác cho một quyền lực hợp pháp mới được yêu cầu để xây dựng và kéo dài những bong bóng có sức ảnh hưởng này : thất bại do điều chỉnh, áp lực mạnh mẽ từ các thị trường tài chính để cho những kẻ tham gia hứng thú tiếp tục, bảo đảm từ các cơ quan xếp hạng và những cơ quan khác rằng thị trường vẫn an toàn và lành mạnh, các nhà đầu tư tư nhân ngày càng mù trước những rủi ro, bản năng bầy đàn của các ngân hàng, và tất cả phần còn lại.

Nhưng William McChesney Martin, Chủ tịch phục vụ lâu nhất của Ngân hàng Dự trữ Liên bang Mỹ, đã đúng chính xác khi ông nói rằng trách nhiệm quan trọng của một chủ ngân hàng trung ương là để lấy đi chất men gây nghiện (bát rượu punch), ngay khi người tham gia thực sự gia nhập .

Người bạn tốt của tôi, Jean Claude Trichet, giải quyết các vấn đề bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản trong một bài phát biểu đáng chú ý mà ông đã đọc tại hội nghị Ngân hàng Trung ương Jackson Hole trong tháng 8 năm 2009. Bài phát biểu này, có tựa đề "sự tỉnh táo đáng tin cậy được xem xét lại," có sẵn trên trang web của Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) tại Frankfurt (http://www.ecb.int/press/key/date/2009/html/sp090822.en. html ), và tôi giới thiệu nó cho bạn. Trong đó, ông tấn công các luận án cho rằng bong bóng tài sản có thể xác định được khi chúng phát triển và rằng cách để giải quyết chúng là chờ đợi cho đến khi cuối cùng chúng bùng nổ -- và sau đó cố gắng ổn định thị trường tài chính lung lay với chính sách nới lỏng tiền tệ tích cực và bơm thanh khoản.

Không ai đã phản bác thành công bảng phân tích năm 2009 của Trichet chứng minh chính xác rằng làm sao có thể xác định được bong bóng tài sản trước khi chúng trở thành một mối đe dọa lớn cho sự ổn định thị trường và trong trường hợp quá khích đối với bản thân hệ thống tài chính. Bài phát biểu này nên được yêu cầu đọc cho tất cả các giám đốc ngân hàng trung ương và các bộ trưởng tài chính mới được bổ nhiệm.

Tại sao tình trạng suy thoái gây ra bởi các bong bóng tài sản kéo dài quá lâu.

Một bong bóng tín dụng đổ thêm dầu vào lửa trong việc tăng cao bất động sản , vốn chủ sở hữu, và lạm phát giá cả hàng hóa, nó có thể tạo ra sự giàu có không cùng nhưng ngắn hạn đối với các lĩnh vực chính của các nền kinh tế có liên quan. Người tiêu dùng và các nhà đầu tư vừa mới giàu có tạo ra nhu cầu mới, rộng lớn và làm tăng trưởng nền kinh tế. Nhu cầu tăng mạnh mà kết quả là tạo nên gia tăng vốn đầu tư trong các lĩnh vực chịu ảnh hưởng bởi sự tăng trưởng bộc phát. Nhưng kể từ khi nhu cầu bong bóng tín dụng cuối cùng là không bền vững, vốn đầu tư mới này và sự tăng trưởng được nâng cao đi kèm với nó, chắc chắn xảy ra việc vay mượn sự tăng trưởng từ tương lai. Khi bong bóng nổ, nhu cầu giảm sút, và nền kinh tế bị gánh nặng bởi khả năng sản suất dư thừa và hàng cung cấp dư thừa . Do đó một trong các trình điều khiển tiềm năng tăng trưởng trong tương lai là vốn đầu tư, bị tê liệt. Nếu khả năng sản xuất dư thừa liên quan đến bất động sản và đầu tư bán lẻ trong một nền kinh tế phụ thuộc nặng nề vào lĩnh vực ấy, như ở Hoa Kỳ, năng lực vượt quá này trở thành một trở ngại lớn cho sự tăng trưởng mới.

Bong bóng tín dụng, theo định nghĩa, liên quan đến lãi suất mà ở đó rủi ro không được đánh giá thành tiền đầy đủ. Khi lãi suất thấp thậm chí giảm hơn nữa ở giữa thời kỳ bong bóng, các ngân hàng, quỹ hưu trí, và các nhà đầu tư cá nhân mà họ quản lý tiền bạc ngày càng được định hướng vào đầu tư có nguy cơ cao hơn, đôi khi bị ảnh hưởng nặng nề. Điều này làm tăng tính chất bị tổn thương khi cái ngày chắc chắn xảy ra mà ở đó nguy cơ quay trở lại không kịp với giá tiền đầu tư ban đầu và tái cấp vốn ngày càng trở thành khó giải quyết. Khi thị trường gia tăng lo sợ nhiều hơn, người cho vay chuyển hướng đến kết thúc thị trường ngắn hơn, trong niềm tin rằng họ có thể tự rút khỏi dễ dàng hơn trước nguy cơ rủi ro tài chính cực kỳ ngắn hạn. Điều này khiến các ngân hàng và các tổ chức khác ngày càng phụ thuộc vào tính thanh khoản luôn luôn ngắn hạn. Nếu thị trường đột nhiên gia tăng lo sợ nhiều hơn, các ngân hàng có thể thấy rằng bản thân họ không thể tái cấp vốn, và tình tạng Lehman Brothers (2) có thể phát triển nhanh chóng, ảnh hưởng đến tất cả các thị trường và các tổ chức được kết nối.

Những người mà đã đầu tư rất nhiều ở đỉnh cao của bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản đang phải đối mặt với tổn thất to lớn và nợ xảy ra sau đó. Điều này kích hoạt những sự cố vở nợ, qua đó làm suy yếu các ngân hàng thêm nửa và làm tê liệt các nhà cung cấp tín dụng cho nền kinh tế, cho đến khi họ và khách hàng mắc nợ của họ có thể sửa chữa những bảng kế toán cân đối bị tàn phá của họ.

Cuối cùng sự tự tin trở nên tồi tệ hơn ở tất cả các cấp độ của nền kinh tế, và việc vay mượn và sự mạo hiểm bị tránh xa.

Thế hệ của ông bà tôi, những người đã sống qua Đại suy thoái sau đó đã tránh được nợ, họ xem xét thị trường chứng khoán là tụ điểm cờ bạc nguy hiểm được chế tác bởi những người trong cuộc, và trở nên cực kỳ bảo thủ trong việc quản lý tài chính cá nhân của họ. Các chính trị gia đã thông qua các luật như Đạo luật Glass-Steagall (3) để tích trử và các bong bóng tài sản khó khăn hơn để hình thành.

Ngân hàng trung ương có xu hướng giống như sự thận trọng của William Martin (4).

Cuối cùng, tuy nhiên, thế hệ đó đã chết, và mang theo những ký ức lịch sử của họ trong sự bùng nổ của những năm 20 và hậu quả đau đớn của nó. Sáu mươi năm sau, mô hình rủi ro tài chính cũ lại nổi lên, đầu tiên từng bước, và sau đó với lực ngày càng lớn hơn. Những người chủ trì tạo nên tình trạng "như Thượng đế", chỉ được thất vọng như Wizard of Oz (5), khi thành phần tham gia phá sản.

Vấn đề bây giờ là mất nhiều năm sau vụ nổ bong bóng tín dụng do khả năng sản xuất dư thừa và các khoản nợ liên kết với nó được thanh lý ở mọi cấp độ của nền kinh tế từ -- người tiêu dùng, các ngân hàng, các chính phủ. Trong thời gian này, tỷ lệ thất nghiệp cao vẫn còn tồn tại, thúc đẩy chính phủ đi vào chi tiêu ngược với chu kỳ của học thuyết kinh tế Keynes (6) và các ngân hàng trung ương đi vào thí nghiệm nhiều hơn với chính sách tiền tệ không theo quy ước. Nhưng ngân hàng trung ương phát hiện ra rằng mặc dù họ cung cấp nhiều cho các ngân hàng chi nhánh, nhu cầu tín dụng xứng đáng với tiền bỏ ra bị câm lặng mà qua đó việc mong muốn mở rộng tiền tệ không hiện thực. Khả năng thanh toán bằng tiền mặt có kết quả tác động ngắn hạn trên thị trường chứng khoán và hàng hóa, mà chúng chảy như một dòng sông đối với các nền kinh tế mở khác với lãi suất cao hơn. Điều này làm phức tạp việc quản lý đồng tiền, tiền tệ và chính sách thương mại ở nơi khác. Trong trường hợp cực đoan, nó dẫn đến kiểm soát vốn của các loại khác nhau và gây ra chủ nghĩa bảo hộ.

Các ngân hàng trung ương có khả năng cung cấp thanh khoản cho các ngân hàng ở trong tình trạng căng thẳng, và điều này là quan trọng. Tuy nhiên các ngân hàng trung ương không có khả năng vô giới hạn để loại bỏ các vấn đề của bảng cân đối kế toán đối với người tiêu dùng, những trở ngại sâu sắc trong cấu trúc cạnh tranh để tăng trưởng, hoặc các vấn đề tài chính không bền vững. Những nỗ lực cần thiết của các ngân hàng trung ương để vượt quá giới hạn của họ có thể dễ dàng tạo ra các vấn đề xa hơn và sâu hơn gây ảnh hưởng cho nền kinh tế, bao gồm lạm phát.

Những chính sách tiền tệ quá tham vọng từ các ngân hàng trung ương qua đó kích hoạt tín dụng không bền vững và các bong bóng tài sản để lại những di sản đáng sợ. Một khi các bong bóng này nổ tung, các chính phủ không có giải pháp ngắn hạn dễ dàng trước các hậu quả tai hại đi kèm. Bong bóng càng lớn, càng mất thời gian lâu hơn để phục hồi từ các hậu quả của nó, và chủ nghĩa cực đoan chính trị nhiều hơn từ cánh tả và cánh hửu có thể bắt đầu thấm vào không gian chính trị.

Những tùy chọn chính sách thời hậu phá sản.

Không có một kích thước phù hợp cho tất cả các giải pháp đối với cuộc khủng hoảng kinh tế tài chính, và ngân hàng toàn cầu, mà hiện nay chúng đang tồn tại . Những điều kiện khác nhau đối với mỗi quốc gia và khu vực. Mỗi một quốc gia ở trong một giai đoạn khác nhau do một số điều gì đó trong tiến trình.

IMF trong Trển vọng kinh tế thế giới mới nhất giải quyết nhiều vấn đề riêng tư này, và tôi ca ngợi bản báo cáo này đối với những thứ bạn quan tâm trong một quan điểm sâu sắc hơn. Bây giờ, tôi sẽ thực hiện ngay một vài quan sát có liên quan.

Trong thế giới thực, chính trị là nghệ thuật của sự có thể. Một giải pháp lý thuyết đối với một suy thoái kinh tế trầm trọng chẵng hạn như việc hiện nay chúng ta tìm thấy chính mình ở trong các giá trị bị giới hạn nếu không có đường lối thực tiển cho việc thực hiện nó trong thế giới thực. Những chuyển đổi số tiền lớn có liên quan đến thuế và lạm phát. Việc phân bổ tổn thất, sự đau đớn của việc cắt giảm lương hưu, và sự xói mòn các lợi ích hiện hửu khác đang lộ ra. Những người lãnh đạo không giữ lại một lượng lớn hỗ trợ chính trị quan trọng sớm tìm thấy chính họ viết các đề tài trên các "op-ed" trong những tờ báo thay vì các chính phủ làm điều đó. Chỉ bằng sự hiểu biết thế giới thực của chính trị địa phương, người ta có thể hiểu những gì giới lãnh đạo chính trị có thể hoặc không thể quyền biến từ ​​Quốc hội và cử tri. Tuy nhiên, những lựa chọn chính sách và các tình huống khó xử vẫn tồn tại, và những quyết định đau đớn phải được thực hiện và tiếp thị ; hoặc các sự kiện, bao gồm các áp lực nghiêm trọng bất ngờ của thị trường hoặc chính trị, sẽ thúc đẩy chính sách.

Trong cuộc khủng hoảng hiện nay, chúng ta có ví dụ của các nước Baltic, ở đó họ sớm ghi nhận những chổ trương phình của ngân sách, chấp nhận giảm tốc độ tăng trưởng và mức sống, và tạo ra một cơ sở vững chắc cho sự tăng trưởng trong tương lai, với sự giúp đỡ của IMF và những người khác.

Trong trường hợp của Nhật Bản, một cách tiếp cận rất khác đã được sử dụng. Chính phủ Nhật Bản đã cố gắng kéo dài những đau đớn và tổn thất trong hơn một thập kỷ. Có những lý do cho cách tiếp cận khác nhau này. Các bong bóng tài sản và tín dụng Nhật Bản đơn giản là khổng lồ. Ở đỉnh cao của bong bóng bất động sản tại Nhật Bản, các hòn đảo nhỏ ở trung tâm của Tokyo, nơi hoàng đế có cung điện của mình, được coi là có giá trị nhiều hơn toàn bộ tiểu bang California, với tất cả các trang trại, nhà cửa, và các cơ sở sản xuất của nó. Các ngân hàng Nhật Bản, với sự hỗ trợ của chính phủ, khuyến khích các cá nhân và các công ty, những người sở hữu đất đai ở Nhật Bản sử dụng đất làm tài sản thế chấp và vay một số tiền lớn cho mục đích đầu cơ. Từ lúc đồng tiền về cơ bản là phong phú, và quá trình gặp may mắn bởi những người có thẫm quyền, đầu cơ lớn tràn lan. Tất cả các loại tài sản tại Nhật Bản tăng vọt, bao gồm cả chỉ số Nikkei mà đã tăng đến năm lần so với mức độ hiện hành của nó.

Khi bong bóng cuối cùng bị vỡ, hàng nghìn tỷ đô la tài sản thế chấp đã biến mất. Xảy ra thiệt hại to lớn cho các ngân hàng, công ty và cá nhân. Nền kinh tế phải đối mặt với đống đổ nát hoàn toàn.

Một phần giải pháp của Chính phủ Nhật Bản là vay khoản tiền to lớn từ tiền tiết kiệm tư nhân còn lại của người dân và chi trả vào cơ sở hạ tầng và sự tiêu dùng. Các ngân hàng nổi tiếng của Nhật Bản sụp đổ hoặc bị sáp nhập vào một ít tổ chức mạnh mẽ hơn còn lại . Các ngân hàng trung ương đã thử áp dụng phương pháp mới, dưới áp lực dữ dội của nước ngoài, với các biện pháp giảm nhẹ khác nhau. Sự chồng chất món nợ khổng lồ này đã trải qua hai thập niên.

Vấn đề là rằng việc kéo dài chính sách này của Keynes trong việc vay và chi tiêu còn tiếp tục lâu hơn nửa, các khoản nợ công tăng trưởng cao hơn, cho đến khi chi phí dịch vụ nợ tại Nhật Bản trở thành gần một phần tư của toàn bộ ngân sách tài chính, ngay cả khi lãi suất giảm sút đến mức chưa từng thấy. Cuối cùng, món nợ này tăng lên vượt quá 238% của GNP (7). Chính phủ Nhật Bản hiện đang bị mắc kẹt vào chính sách lãi suất siêu thấp dài hạn, làm sai lệch các thị trường vốn trong tiến trình thực hiện.

Việc giải quyết điều chỉnh cần thiết gây ra bởi sự bùng nổ của bong bóng tài sản thông thường sẽ rơi vào đâu đó giữa sự nhanh chóng, sắc nét, mô hình Baltic đau đớn, và mô hình Nhật Bản với một bài tập duy trì rất lâu dài trong chủ nghĩa Keynes. Quá trình trì hoãn điều chỉnh này cũng được gọi là "đá đổ nhà xí ra đường", và một số khoản tiết kiệm trong nước có thể dùng được ở Nhật Bản tài trợ cho chính sách đang cạn kiệt này. Tôi có mối đồng cảm to lớn với tình thế tiến thoái lưỡng nan của Nhật Bản. Bong bóng tài sản trong thập niên l990 là quá rộng lớn, và các tổn thất có nguyên nhân và gánh nặng nợ quá lớn, và sự tức giận của người dân Nhật Bản quá mãnh liệt, nếu chính phủ Nhật Bản đã từng cố gắng áp dụng một phiên bản của phương pháp tiếp cận Baltic đối với các vấn đề của họ, có thể đã dễ dàng có một cuộc cách mạng xã hội và sự bùng nổ kinh tế. Với kích thước của bong bóng tín dụng Nhật Bản và hậu quả đáng sợ của nó, một giải pháp loại Baltic sẽ có được cả hai vấn đề : không thực tế và phản tác dụng. Tuy nhiên, thái độ chính sách khác cũng được chứng minh là một thảm họa lâu dài cho Nhật Bản. Nếu không được giải quyết, các nhà lãnh đạo Nhật Bản có thể sớm thấy mình bị áp lực phải áp dụng một chính sách gây lạm phát để giảm nợ, số nợ đang làm cho liểng xiểng. Điều này sẽ tiếp tục làm đảo lộn thị trường tín dụng, mà nó đã lo sợ vì cơ quan phân loại gần đây đã đánh giá thấp Nhật Bản.

Câu hỏi hiện nay lờ mờ hiện ra : Nhật Bản sẽ tạo dựng một chiến lược thoát khỏi nợ công rộng lớn của nó như thế nào mà không gây ra một cuộc khủng hoảng mới. Các hoạt động chính trị ở Nhật Bản ngang bướng và bị tê liệt đến mức đã giới hạn rất nhiều những gì mà chính phủ có thể làm bằng cách lập ra các loại thuế mới hoặc cắt giảm chi tiêu. Điều nguy hiểm là tại một số điểm, Nhật Bản sẽ không có thể tái đầu tư việc phát hành trái phiếu rộng lớn của nó mà không làm tăng lãi suất qua đó gây ra một cuộc khủng hoảng tài chính và khủng hoảng quốc gia.

Hình ảnh rộng hơn tại Hoa Kỳ, Châu Âu, và Trung Quốc.

[caption id="attachment_4207" align="aligncenter" width="500"] Ảnh Internet.[/caption]Nền kinh tế Mỹ vẫn đang phát triển ở một tốc độ rất khiêm tốn, nhưng các chỉ số hướng dẫn, bao gồm cả tiêu thụ điện và các báo cáo về công việc làm ăn, đưa ra giả thiết nó sẽ chậm lại vào cuối năm nay. Vì vậy, trong khi Hoa Kỳ tiến lên thêm nửa trong sự phục hồi hơn so với các phần khác của thế giới, sẽ không có đủ tăng trưởng trong năm nay để cho chúng ta phục vụ như là một đầu máy cho các nền kinh tế khác đang ở trong khó khăn. Hơn nữa chúng ta có nhiệm vụ đầy thách thức trong việc giải quyết vấn đề tài chính không bền vững của chúng ta và các vấn đề tài khoản hiện tại và cuối cùng tháo gở phần nào bảng kết toán tài sản của ngân hàng trung ương bị trương phình của chúng ta . Tuy nhiên, tôi tự tin hợp lý rằng, bạn sẽ thấy sự tiến bộ dần dần trên những vấn đề này sau khi chiến dịch bầu cử của chúng ta kết thúc trong tháng mười một. Tôi sẽ không ngạc nhiên, tuy nhiên, nhìn thấy một nỗ lực nới lỏng định lượng vào cuối mùa hè này để đáp ứng với sự tăng trưởng suy giảm và các áp lực chính trị.

Khu vực đồng euro phải đối mặt với một viễn tượng suy thoái mới và tất cả các căng thẳng chính trị sẽ đi kèm với nó. Các hoạt động chính trị và các cuộc đàm phán đã mô tả các nổ lực của châu Âu để đối phó với nợ công đa dạng của khu vực, hoạt động ngân hàng, và các vấn đề tài chính giống như một trò chơi poker được mở rộng với các quốc gia khổng lồ. Các thành viên giàu có hơn ở phía bắc khu vực đồng euro đang khuyến khích các nước con nợ dễ gặp nguy hiểm nhiều hơn đi theo phiên bản sửa đổi của mô hình thắt lưng buộc bụng Baltic để cung cấp sự tự tin cho thị trường và cho cử tri của họ rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm euro, và không chỉ các khoản thanh toán chuyển giao rộng lớn, các vấn đề rủi ro đạo đức, những khoản nợ bất ngờ to lớn, và cuối cùng lạm phát cho các nước tài trợ. Châu Âu thêm vào, chứ không phải châu Âu bớt đi, được cho là giải pháp. Nhưng chủ nghĩa dân tộc đang tăng lên, không sai, trong khu vực đồng euro. Các câu hỏi về tính hợp pháp của dự án theo định hướng ưu tú để có một châu Âu bình an vô sự tồn tại trong tâm trí của nhiều người bình thường. Kiên nhẫn với sự thất bại của Hy Lạp theo suốt những cải cách đã hứa hẹn được đáp ứng rất ngắn hạn.

Các nền kinh tế dễ bị tổn thương hơn phải đối mặt với những cắt giảm đau đớn trong biên chế công, lương hưu, và các lợi ích khác. Các tập thể cử tri có khả năng ảnh hưởng rõ ràng muốn thay đổi nhiều hơn các chi phí, rủi ro, và các khoản nợ bất ngờ lên trên các căn cứ tính thuế của các nước khác và các tổ chức đa phương. Những kỳ vọng khác nhau của cả con nợ lẫn toàn bộ cử tri của các nước chủ nợ không thể được đáp ứng đầy đủ. Những lo ngại về khả năng sụp đổ của bản thân đồng euro sẽ tạo nên những thương lượng này.

Hy Lạp rõ ràng là trường hợp cực đoan nhất của một nền kinh tế gặp khó khăn, và chúng ta vừa mới được trải qua một cuối tuần đau đớn khi các lá phiếu được tính vào những gì mà rốt cuộc là một cuộc trưng cầu về đồng euro và những chiến thuật đàm phán quốc gia. Các vấn đề kinh tế của Hy Lạp lan ra rất sâu. Khi Hy Lạp gia nhập khu vực đồng euro, chi phí vay vốn của nó đã được giảm đi rất nhiều, và các tầng lớp chính trị đã lợi dụng đầy đủ các chi phí đi vay thấp để tài trợ cho một sự bùng nổ tín dụng có định hướng . Nền kinh tế Hy Lạp nhanh chóng tăng gấp đôi GNP của nó. Một kỹ sư vận hành đầu máy xe lửa ở đường sắt thuộc sở hữu Hy Lạp nhận được tiền lương gấp hai lần so với các đồng nghiệp của anh ta ở Đức, và anh ta có thể nghỉ hưu với số tiền trợ cấp xa hoa ở tuổi 53. Các Hiệp hội chiến binh cũng được hỗ trợ các biện pháp hào phóng như vậy. Nhiều người dân Hy Lạp sẽ rất ưa thích những lợi ích này tiếp tục, với duy nhất tiền quỹ đã có sẵn.

Vấn đề là không có giải pháp ngắn hạn cho nền kinh tế giả tạo phần nào của Hy Lạp giữ được sống còn bằng số tiền vay mượn trong nhiều năm. Bất cứ nước nào cũng chỉ cần có ba biến số trong quản lý nền kinh tế của nó : làm thế nào sử dụng vốn hiệu quả , lao động, và các nguồn lực có sẵn. Hy Lạp đã khuyến khích toàn bộ thế hệ người dân của nó tìm kiếm những địa vị ngồi mát ăn bát vàng và làm thuê cho chính phủ chứ không phải là làm việc trong khu vực tư nhân. Nó đã chi tiêu tiền vay mượn của nó vào việc tiêu dùng, chứ không phải là đầu tư. Nó sẽ mất ít nhất một thập kỷ để điều chỉnh nền kinh tế trong một cách bền vững hơn, và trong khi chờ đợi, những hoạt động chính trị của cả Hy Lạp lẫn các nước chủ nợ của nó sẽ là vô cùng khó khăn để quản lý.

Trong những năm 1980, Hoa Kỳ phải đối mặt với một khoản nợ tương tự và các vấn đề liên quan đến điều chỉnh ở châu Mỹ Latinh. Trong thời gian này, Brazil đã ký 11 lá thư bày tỏ ý định với IMF và không hoàn toàn tôn trọng một sự kiện đơn phương. Nhưng việc vay vốn ngân hàng của Brazil đã kéo dài thời hạn thanh toán hết lần này đến lần khác, bất kể các vấn đề với IMF của nó. Nhưng Hoa Kỳ đã sử dụng thời gian có được để thiết kế và mua bán theo một mô hình kinh tế hoàn toàn mới dựa trên năng suất trong tương tác của nó với châu Mỹ La tinh. Sau đó nó được gọi là Đồng thuận Washington, và nó đã hoạt động.

Thách thức hiện nay đối mặt với khu vực đồng euro là sử dụng thời gian đã đạt được trong các phiên bản phức tạp sở hửu của nó trong việc "đá đổ nhà xí ra đường" để thiết kế và mua bán theo một chiến lược trung hạn đáng tin cậy qua đó cung cấp viễn cảnh thực tế của phát triển tài chính bền vững, điều chỉnh dần dần, và một đồng euro và hệ thống ngân hàng hữu hiệu. Những lời chế nhạo cạnh tranh của những người hâm mộ bóng đá Hy Lạp và Đức ở Ba Lan gần đây đã nhấn mạnh vấn đề (ví dụ, những người hâm mộ Hy Lạp nói "Chúng tôi sẽ không bao giờ trả tiền lại cho các bạn !").

Bởi vì Hy Lạp được nhúng trong Liên minh châu Âu, trong đó có một yêu cầu dân chủ đối với các thành viên, ủng hộ lợi thế giữ lại nền dân chủ của Hy Lạp. Nhưng nó chắc chắn sẽ bị đe dọa theo thời gian trong những năm tới trước sự tức giận và thất vọng của các công dân, giống y như Plato đã cảnh báo.

May mắn thay, những vấn đề của các nước khu vực đồng euro khác thì có thể quản lý nhiều hơn. Kết quả cuộc bầu cử Hy Lạp gần đây sẽ cung cấp cho Thủ tướng Mariano Rajoy và Mario Monti nhiều thời gian hơn để thực hiện điều chỉnh cần thiết của riêng họ ở Tây Ban Nha và Ý. Nó cũng sẽ cung cấp cho phần còn lại của khu vực đồng euro thời gian nhiều hơn để suy tính thêm các biện pháp hỗ trợ, bao gồm cả khả năng tham gia cuả ECB nặng ký hơn trong quá trình này. Việc tập hợp sự ủng hộ chính trị ở Đức và các nơi khác đối với các biện pháp hỗ trợ bổ sung là một nhiệm vụ tốn thời gian và khó khăn, tạo nên khó khăn nhiều hơn bởi nợ công tích lũy của Đức và chính trị hỗn loạn tại những nơi khác ở châu Âu. Điều này dẫn đến quyết định vào phút cuối mà không chỉ là đáng lo ngại với thị trường, mà còn làm tăng chi phí cho tất cả các bên tài trợ cho việc điều chỉnh.

Trung Quốc đặt ra các vấn đề của riêng nó. Trong chuyến thăm cuối cùng của tôi đến Bắc Kinh, các nhà lãnh đạo hàng đầu đã cảnh báo tôi rằng Trung Quốc phải đối mặt với mối đe dọa của tình trạng lạm phát trong những năm tới, mô hình kinh tế hiện nay của Trung Quốc là không bền vững, và rằng tham nhũng đã gây ra vấn đề nghiêm trọng đối với chính phủ ở nhiều cấp độ. Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã đi vào những vấn đề này chi tiết hơn trong bài phát biểu hồi tháng Ba với Quốc hội (tại http://www.xinhuanet.com/english/special/2012lh/index.htm ). Năm nay có rất nhiều cuộc bạo động và biểu tình quần chúng tại Trung Quốc một phần vì các quy định của pháp luật là không đủ để đối phó với tham nhũng và ngược đãi của chính quyền đối với người dân. Điều này nói với tôi rằng một vụ phun trào khác như đã xảy ra trong năm l989 không phải là không thể trong những năm tới. Một lần nữa, chúng ta nghĩ đến chu kỳ chính phủ của Plato.

Kết luận.

[caption id="attachment_4209" align="alignleft" width="100"] Richard Mc Cormack.[/caption]Tin xấu là khi bong bóng tín dụng và bong bóng tài sản vỡ, đau đớn, các khoản nợ, và nhu cầu điều chỉnh có thể kéo dài trong nhiều năm, và những căng thẳng chính trị trên các chính phủ và nhân dân trong những nước bị ảnh hưởng có thể đặt ra một mối đe dọa gắn liền với sự ổn định chính trị.

Các tin tốt là thế giới đã được hưởng một nửa thế kỷ tăng trưởng kinh tế nhanh chóng và các tiêu chuẩn sinh hoạt gia tăng, thúc đẩy phát triển công nghệ, toàn cầu hóa, hòa bình, và giáo dục đại chúng qua đó cũng cố phong trào này dựa trên năng suất lâu dài.

Hàng triệu người đang làm việc trong những cánh đồng lúa và các trang trại đã đi đến các thành phố và thực hiện những công việc sản xuất cao hơn. Con cái của những công nhân nhà máy đang trở nên thậm chí được giáo dục tốt hơn, và một số đã được chuyển vào các cấp cao nhất của nền kinh tế và khoa học trên khắp thế giới.

Xu hướng này sẽ không thay đổi.

Vâng, sẽ có một sự chậm lại khi tất cả chúng ta điều chỉnh từ tín dụng vượt mức có định hướng của thập kỷ trước, nhưng nó sẽ chỉ là một sự tạm dừng.

Thách thức của chúng ta bây giờ là đối phó với sự điều chỉnh cần thiết bằng sự kiên nhẫn và trí tưởng tượng và không quay lại với những người cung cấp các giải pháp không thực tế mà chỉ sẽ tiếp tục trì hoãn việc phục hồi kinh tế toàn cầu.

Tôi tin tưởng rằng chúng ta sẽ không làm lại những sai lầm chính trị trong nửa đầu của thế kỷ trước, và tôi nhìn về tương lai với cả niềm hy vọng và lạc quan.

(Bình luận này được dựa trên một bài phát biểu của Richard McCormack tại Budapest, Hungary, vào ngày 19 Tháng 6, 2012).

Đại sứ Richard McCormack là một cố vấn cấp cao tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế ở Washington, DC. Ông đã phục vụ trong chính phủ Mỹ, gần đây phục vụ cho bộ Ngoại giao trong các vấn đề kinh tế, và cố vấn cho Tổng thống George HW Bush trên các vấn đề G-7. Trước đó, ông là phó chủ tịch điều hành của Ngân hàng Hoa Kỳ.


Chú thích :

(1)_ Platon (tiếng Hy Lạp: Πλάτων, Platōn, "Vai Rộng"), khoảng 427-347 TCN, là một nhà triết học cổ đại Hy Lạp được xem là thiên tài trên nhiều lĩnh vực, có nhiều người coi ông là triết gia vĩ đại nhất mọi thời đại cùng với Socrates (Σωκράτης) là thầy ông.
(2)_ Lehman Brothers (Anh em nhà Lehman) là một tập đoàn chứng khoán và tập đoàn ngân hàng đầu tư lớn thứ 4 của Hoa Kỳ thành lập năm 1850 bởi ba anh em Henry, Emanuel và Mayer Lehman người Do Thái từ Đức di cư sang . Lĩnh vực chính của tập đoàn là ngân hàng đầu tư, buôn bán cổ phiếu và trái phiếu, nghiên cứu thị trường, quản lý đầu tư, và ngân hàng tư nhân. Ngày 15 tháng 9 năm 2008, tập đoàn tuyên bố phá sản với khoản nợ 613 tỷ đôla Mỹ sau khi không có công ty nào chấp nhận mua lại. Đây là vụ phá sản ngân hàng lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.
(3)_ Khi tai họa đại suy thoái (Great Depression 1929) xảy ra, bắt đầu tại Mỹ, Quốc Hội Mỹ đã có biện pháp chấn chỉnh qua đạo luật Glass-Steagall được Tổng Thống Franklin Roosevelt ký thành luật năm 1933. Đạo luật Glass-Steagall do Thuợng nghị sỹ Carter Glass, vốn là Bộ Trưởng Ngân Khố, được biết đến như là cha đẻ của Quỷ Dự trử Liên Bang và Thuợng nghị sỹ Henry Steagall bảo trợ. Đạo luật này nhằm sửa chữa tình trạng đầu cơ thái quá của các ngân hàng trong thập niên 1920s, dẫn đến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1929, và đưa đến nạn đại suy thoái. Lúc đó, các ngân hàng thương mại đã đầu tư một cách quá phiêu lưu với tiền ký thác nên đạo luật Glass-Steagall thiết lập một bức tường ngăn cách giữa ngân hàng đầu tư và ngân hàng thương mại, cấm các ngân hàng thương mại không được bảo chứng bảo hiểm và chứng khoán.
(4)_ William McChesney Martin được Tổng thống Truman chọn là Chủ tịch Hội đồng thống đốc, và Thượng viện phê chuẩn việc bổ nhiệm ông vào ngày 21 Tháng Ba 1951. Trong gần hai thập kỷ, Martin được công nhận toàn cầu như là một chủ ngân hàng trung ương. Mục tiêu của chính sách tiền tệ của Martin là lạm phát thấp, thắt chặt tiền tệ và ổn định kinh tế.
(5)_ The Wizard of Oz (Tạm dịch: Phù thủy xứ Oz) là một bộ phim Mỹ năm 1939, thuộc thể loại phim thần thoại. Trong phim, những nhân vật thần thoại kết bạn với các nhân vật đời thực giống như bộ phim câm cùng tên phát hành năm 1925 để tăng tính hấp dẫn và tính giáo dục. Nội dung nói đến cuộc chiến của Phù thủy xứ Oz chống lại "phù thuỷ ác" để giúp con người và đã chiến thắng.
(6)_ Kinh tế học Keynes là hệ thống lý luận kinh tế vĩ mô lấy tác phẩm Lý thuyết tổng quát về việc làm, lãi suất và tiền tệ (thường được gọi tắt là Lý thuyết tổng quát) của John Maynard Keynes (1883-1948) làm trung tâm và lấy nguyên lý cầu hữu hiệu làm nền tảng. Nguyên lý cầu hữu hiệu khẳng định rằng, lượng cung hàng hóa là do lượng cầu quyết định. Do đó, vào những thời kỳ suy thoái kinh tế, nếu tăng lượng cầu đầu tư hàng hóa công cộng (tăng chi tiêu công cộng), thì sản xuất và việc làm sẽ tăng theo, nhờ đó giúp cho nền kinh tế ra khỏi thời kỳ suy thoái.
(7)_ GNP (viết tắt của Gross National Product ) tức Tổng sản lượng quốc gia hay Tổng sản phẩm quốc gia là một chỉ tiêu kinh tế đánh giá sự phát triển kinh tế của một đất nước, nó được tính là tổng giá trị bằng tiền của các sản phẩm cuối cùng và dịch vụ mà công dân của một nước làm ra trong một khoảng thời gian nào đó, thông thường là một năm tài chính ( thưòng tính đầu năm khi quý 2 bắt đầu), không kể làm ra ở đâu (trong hay ngoài nước). GDP (viết tắt của Gross Domestic Product) là giá trị tính bằng tiền của tất cả sản phẩm và dịch vụ cuối cùng được sản xuất ra trong phạm vi lãnh thổ trong một khoảng thời gian nhất định, thường là một năm.


BHM Lược dịch. © 2012 BOHEMIENVN

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.