Những vết nứt Chính trị gây nguy hiểm cho quyền lực của Trung Quốc.


Đảng đã và đang nhầm tưởng nếu nó nghĩ rằng sự tăng trưởng này là câu trả lời cho tất cả các câu hỏi....Hậu quả là một Trung Quốc có vẻ cùng một lúc vừa mạnh mẽ hơn lại vừa mong manh hơn.

[caption id="attachment_5242" align="alignleft" width="490"] Ingram Pinn minh họa © Ingram Pinn[/caption]Philip Stephens. 24 Tháng 1 2013 06:45
Theo Financial Times

BHM Lược dịch.

Một ước tính quen thuộc của phương Tây về những biểu đồ của Trung Quốc là đi lên không bị gián đoạn để đến vị trí bá chủ toàn cầu. Nó sẽ sớm vượt qua Mỹ là nền kinh tế lớn nhất thế giới. Nhanh chóng chuyển tiếp qua một vài thập kỷ và nó sẽ chiếm lấy lớp bọc sức mạnh ưu việt. Giữa thời gian đó, hệ thống chính trị của nó sẽ tạo nên sự chuyển đổi sang một cái gì đó tương tự như nền dân chủ.

Đây là một luận án đơn giản một cách lý thú, đặc biệt hấp dẫn đối với các giám đốc điều hành kinh doanh phương Tây, những người đã tham gia vào cơn sốt vàng của Trung Quốc. Tuy nhiên, những gì đập vào mắt tôi bất cứ khi nào tôi thăm Bắc Kinh là dường như họ càng không an toàn ở trong nước thì giọng điệu của các nhà lãnh đạo Trung Quốc càng ồn ào trên sân khấu toàn cầu.

Trung Quốc chắc chắn là làm cho sự hiện diện của nó được cảm nhận trên bình diện quốc tế. Chiến lược "giỏi che thực lực" của Đặng Tiểu Bình đã tạo ra đường lối quyết đoán không nao núng mà qua đó đã phá rối tình trạng yên tỉnh của các nước láng giềng hàng xóm và gây lo lắng cho Mỹ. Những tranh chấp hàng hải lâu đời tại các vùng biển Đông Trung Quốc và biển Đông đã trở thành những điểm nóng quân sự. Thế giới blog Trung Quốc tràn ngập các lời kêu gọi các nhà lãnh đạo đất nước dạy cho những kẻ thù cũ một bài học.

Các nhà hoạch định chính sách ở Bắc Kinh nhấn mạnh rằng Trung Quốc không quan tâm đến quyền thống trị toàn cầu. Ý tưởng đế quốc, họ nói, có xu thế chống lại tất cả các truyền thống lịch sử. Tầng lớp cầm quyền cũng phản đối rằng nó hành động như là một sự kềm chế lòng nhiệt thành dân tộc chủ nghĩa trong không gian mạng. Nhưng, có, quan chức cho biết, vương quốc "Trung Hoa" đã đạt đến một điểm khi nó hy vọng sẽ thủ đắc được các vấn đề lợi ích quốc gia theo cách của mình. Và, không có, nó không tiếp thu các bài giảng của các cường quốc phương Tây mà đã khai thác và xâm lược Trung Quốc trong hơn một thế kỷ.

Một phần, sự quyết đoán mới là một sự phản ảnh đơn giản của các quan hệ thương mại. Chính trị đi theo sau kinh tế : các lợi ích địa chính trị đang mở rộng của Trung Quốc là một hệ quả của các mối quan hệ thương mại và đầu tư đang sinh sôi nảy nở. Tuy nhiên, ở đó cũng có một sự thay đổi tư duy rõ rệt. Cũng giống như nhiều quan chức vẫn nói rằng, là một quốc gia "đang phát triển", Trung Quốc không thể mang nổi gánh nặng cai quản quốc tế, họ không công nhận ý tưởng rằng nó nên đăng ký như là một bên liên quan trong một tập hợp các quy tắc được thực hiện tại Washington.

Nói chuyện với các quan chức, Tập Cận Bình, tổng bí thư mới nhậm chức, nhấn mạnh tính liên tục về sự thay đổi. Các nguyên tắc hướng dẫn đã được đặt ra tại đại hội đảng Cộng sản năm ngoái. Phương Tây tò mò về định hướng chiến lược đã được cung cấp qua những lời giải trình chi tiết ( và mệt mỏi ) để hành động. Tuy nhiên, có một điều, mà ở đó tất cả mọi người dường như đồng ý. Tập Cận Bình sẽ mạnh mẽ hơn Hồ Cẩm Đào. Vị tổng bí thư mới, người ta nói, có một sự am hiểu chặt chẽ hơn về các đòn bẩy quyền lực.

Bắc Kinh khẳng định nó không muốn những cuộc đụng độ ở nước ngoài làm phá vỡ sự tiến bộ kinh tế. Lý luận thì hợp lý. Tuy nhiên, khó có thể bỏ qua góc cạnh sắc nét hơn đối với sự hùng biện khi cuộc trò chuyện chuyển sang tranh chấp với Nhật Bản ở Biển Đông Trung Quốc và Việt Nam, Philippines và những nước khác trong Biển Đông. Nguy cơ của một cuộc đụng độ quân sự, đặc biệt là với Nhật Bản ở vùng biển chung quanh quần đảo Senkaku (hoặc, tếng Trung Quốc, Điếu Ngư), chẵng phải là không đáng kể. Nó nằm cùng với sự nguy hiểm của một vụ va chạm giữa hải quân Trung Quốc và hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ.

Tập Cận Bình đúng là phải lo lắng về sự ổn định ở trong nước. Thách thức kinh tế của Trung Quốc rõ ràng có đủ cả. Một nền kinh tế toàn cầu chậm lại sẽ sớm va chạm với hồ sơ nhân khẩu học lão hóa của đất nước ông ấy. Lực lượng lao động đã đạt đỉnh, đất nước đang già đi nhanh chóng. Vì vậy, ban lãnh đạo mới đã hứa sẽ đẩy nhanh nhưng khá mơ hồ về các cải cách kinh tế.

Quan tâm đến bất mãn của nhân dân, ông Xi đã cam kết loại bỏ sự phô trương vô nghĩa của bệnh quan liêu, sự vô độ của tham nhũng và đàn áp tham nhũng. Các quan chức Đảng trong những ngày này cẩn thận về việc mang đồng hồ đắt tiền. Kế hoạch là để nhấn mạnh đến một sự tái cân bằng nền kinh tế hướng đến nhu cầu trong nước. Bởi vậy hiện nay, đảng không được thực hiện một công việc nào xấu xa. Giai đoạn tiếp theo sẽ khó khăn hơn. Tham nhũng đã bị dính chặt vào trong cấu trúc của nền kinh tế. Giải phóng vốn cho đầu tư trong các lĩnh vực năng động có nguy cơ đối đầu với các ông chủ của các doanh nghiệp nhà nước lớn. Trong khi đó, nỗi sợ hãi lớn của Trung Quốc là bị rơi vào cái bẫy thu nhập trung bình.

Chuyển sang chính trị và rất khó để tìm thấy bất kỳ gợi ý cải cách nào đáng kể. Tăng thu nhập và sự bùng nổ của các phương tiện truyền thông xã hội đã viết lại các điều khoản thảo luận xã hội và chính trị của Trung Quốc. Các nhà kiểm duyệt vật lộn để theo kịp với hơn 300 triệu người sử dụng trang web "tiểu blog" weibo. Google bị chặn, nhưng tất cả mọi người dường như có cách để truy cập Gmail của họ.

Đối phó với các cuộc biểu tình phổ biến gần đây -- cho dù về tham nhũng, nặng tay kiểm duyệt hoặc mức độ ô nhiễm gây chết người ở Bắc Kinh -- đã được hiệu chuẩn để tránh đối đầu. Đã có gợi ý rằng đảng có thể cải cách hệ thống giam giữ tùy tiện được gọi là "giáo dục lại thông qua lao động". Tuy nhiên, đề nghị có sự phân bổ quyền lực giữa nhà nước và công dân và phản ứng của các quan chức là mặt trơ như đá. Chương trình hiện đại hóa được thúc đẩy bởi Ôn Gia Bảo, thủ tướng mãn nhiệm, trông có vẻ không có khả năng tồn tại trước sự ra đi của ông.

Những gì còn thiếu là một sự công nhận rằng việc chuyển đổi quyền lực giữa nhà nước và cá nhân đã được tiến hành. Đảng nghĩ rằng câu trả lời cho tình trạng bất ổn chính trị và xã hội là sự tăng trưởng kinh tế. Tuy nhiên, sự thịnh vượng tạo ra tính năng động riêng của nó -- là nguồn gốc, chứ không phải là một loại thuốc giải độc của, sự gia tăng áp lực yêu cầu thay đổi chính trị.

Chẵng có một tiếng la hét lớn lao nào tại Trung Quốc đòi hỏi dân chủ kiểu phương Tây. Đảng vẫn còn là người canh gác quốc gia. Nhưng thực tế đơn giản của việc gia nhập tầng lớp trung lưu dẫn những công dân bình thường có nhu cầu chính phủ phải minh bạch, có trách nhiệm. Sự thịnh vượng cho họ đóng góp quan trọng trong các quy định của pháp luật ; và cuộc cách mạng kỹ thuật số cung cấp một phương tiện để nhấn mạnh trường hợp của họ. Để bây giờ, đảng lại nghĩ khác. Hậu quả là một Trung Quốc có vẻ cùng một lúc vừa mạnh mẽ hơn lại vừa mong manh hơn.


Trung Quốc và ASEAN -- lá mặt lá trái.
Leif Eskesen của HSBC Global Research. 24, tháng Giêng năm 2013 / 09:01

BHM Lược dịch.

[caption id="attachment_5243" align="alignleft" width="141"]Leif Eskesen Leif Eskesen[/caption]Sự gia tăng kinh tế ngoạn mục của Trung Quốc đã có ảnh hưởng sâu sắc đối với nền kinh tế toàn cầu và mang lại lợi ích đáng kể cho các nước láng giềng, trong đó có ASEAN-5: Indonesia, Malaysia, Philippines, Thái Lan và Việt Nam. Tuy nhiên, Trung Quốc cũng đã gặt hái được từ sự leo cao kinh tế của họ. Những lợi ích hai chiều này đã đến từ dòng chảy thương mại, đầu tư và du lịch trong cả hai hướng.

[caption id="attachment_5246" align="alignleft" width="269"] (Nguồn: ước tính của CEIC, HSBC ).[/caption] Thương mại hàng hóa giữa ASEAN-5 và Trung Quốc đã bùng nổ. Như là một phần đóng góp, GDP của ASEAN-5 đã tăng gấp năm lần trong vòng 15 năm qua và bây giờ có trị giá hơn 200 tỉ $ một năm. Tuy nhiên, trái với niềm tin phổ biến rằng hàng hoá được vận chuyển chủ yếu là từ ASEAN-5 sang Trung Quốc, thương mại là ở cả hai hướng. Trong thực tế, Indonesia, Thái Lan và Việt Nam đang gánh lấy sự thâm hụt thương mại với Trung Quốc, và trong trường hợp của Việt Nam, đó là khá đáng kể, khoảng 11% GDP.

Các loại hàng hóa giao dịch cũng đã thay đổi đáng kể. Chúng được bổ sung các loại có giá trị cao hơn so với những gì đã có trong 15 đến 20 năm trước đây, ví dụ, ASEAN-5 vận chuyển nhiều hơn các loại thực phẩm cơ bản và các sản phẩm gỗ sang Trung Quốc. Ngày nay, những sản phẩm xuất khẩu này bao gồm chủ yếu là máy móc, thiết bị điện, và khoáng chất. Asean-5 nhập khẩu hàng hóa từ Trung Quốc cũng đã di chuyển lên chuỗi giá trị, bao gồm chủ yếu là máy móc và các thiết bị điện.

Việc tích hợp theo chiều dọc của thương mại và sự nổi lên của Trung Quốc như là một trung tâm lắp ráp các thiết bị điện tử toàn cầu và các sản phẩm cuối cùng khác cũng có nghĩa là một sự gia tăng đáng kể trong những đóng góp của các trung gian xuất khẩu từ ASEAN-5 sang Trung Quốc. Thành tựu đạt được đáng kể nhất là đối với Malaysia, Philippines và Thái Lan. Sự tăng trưởng "chủ yếu đầu tư" ở Trung Quốc cũng đã nâng kim ngạch xuất khẩu "hàng hóa vốn" đối với hầu hết trong số năm quốc gia. Xuất khẩu hàng hóa của người tiêu dùng Trung Quốc, mặt khác, đã không tăng đáng kể.

[caption id="attachment_5245" align="alignleft" width="271"] (Nguồn: ước tính của CEIC, HSBC ).[/caption] Dòng vốn đầu tư cũng đã nhảy. Trung Quốc đã đầu tư nói chung nhiều hơn tại khu vực ASEAN-5, chứ không phải là các nước chung quanh khác , Malaysia là một ngoại lệ. Những nước được hưởng lợi chính của FDI Trung Quốc là Indonesia, Thái Lan và Việt Nam. Đầu tư của Trung Quốc đã tập trung vào các nguồn tài nguyên, nông nghiệp và các ngành sản xuất. Tuy nhiên, Trung Quốc vẫn là một cầu thủ tương đối nhỏ trong ASEAN-5 so với các nhà đầu tư từ Nhật Bản, Mỹ và Singapore. Tương tự như vậy, ASEAN-5 đầu tư ở Trung Quốc, chủ yếu là trong sản xuất, nhỏ hơn so với đầu tư của các nước khác.

[caption id="attachment_5244" align="alignleft" width="259"] (Nguồn: ước tính của CEIC, HSBC )[/caption]. Du khách Trung Quốc đổ xô đến năm quốc gia, và các chuyến du lịch từ láng giềng lớn ở miền Bắc đã tăng hơn gấp đôi trong năm năm qua. Nó không chỉ là số lượng đầu người, mà đã là 5 triệu chỉ tính riêng trong năm 2011. Du khách Trung Quốc chi tiêu rất nhiều, đặc biệt là khi bạn xem xét mức thu nhập thấp hơn của khách du lịch Trung Quốc so với các đối tác Nhật Bản, Mỹ và Đức. Tuy nhiên, ngày càng nhiều các nhà hoạch định du lịch ASEAN-5 tới Trung Quốc và thú vị, chỉ có Thái Lan và Việt Nam tiếp tục tồn tại "thặng dư du lịch" với láng giềng khổng lồ của họ.

Có còn chăng từ đây? Thương mại, đầu tư, và các dòng du lịch giữa ASEAN-5 và Trung Quốc sẽ chỉ tăng trong những năm tới khi nền kinh tế của họ tiếp tục leo lên các bậc thang kinh tế toàn cầu. Lợi ích sẽ chảy theo cả hai hướng.

Một sự tái cân bằng thành công về sự tăng trưởng ở Trung Quốc trình bày những cơ hội quan trọng cho ASEAN-5 như quyền lợi người tiêu dùng Trung Quốc đạt mức cao mới. Khi sự sản xuất được thêm vào giá trị thấp hơn, việc cư trú trước đây ở Trung Quốc ngày càng xuất hiện bất ngờ ở trong các nước ASEAN-5, Trung Quốc có thể xuất khẩu các nhà trung gian nhiều hơn đến khu vực này, qua đó sẽ kết nối đưa các sản phẩm cuối cùng vận chuyển trở lại Trung Quốc.

Xuất khẩu và dòng vốn đầu tư từ Trung Quốc cũng cần có được một sự nâng lên như câu chuyện tiêu thụ tiếp tục tăng cường trong năm quốc gia, đặc biệt là nếu họ đẩy mạnh đầu tư để khai thác tốt hơn tiềm năng tăng trưởng to lớn của họ.

Leif Eskesen là kinh tế trưởng của Ấn Độ và ASEAN tại HSBC Global Research


BHM Lược dịch. © 2013 BOHEMIENVN

Trang Chủ


Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.