Cú tát không gian mạng thú vị.

Các nhà phân tích làm việc trong một trung tâm theo dõi
và cảnh báo của một phòng thí nghiệm an ninh mạng tại
Phòng thí nghiệm quốc gia Idaho ở Idaho Falls, Idaho
ngày 29 tháng 9 năm 2011.

Làm thế nào để chiến thắng một cuộc chiến tranh không gian mạng với Trung Quốc.
 Dan Blumenthal . 28 tháng 2 2013.
Theo Viện Doanh nghiệp Hoa Kỳ

BHM Lược dịch.

Internet hiện nay là một chiến trường. Trung Quốc không chỉ quân sự hóa không gian mạng -- nó cũng đang triển khai những chiến binh không gian mạng chống lại Hoa Kỳ và các nước khác để tiến hành hoạt động gián điệp thu thập tin tức bí mật của các công ty, xâm nhập vào hệ thống máy tính của các think tank, và dính líu tới việc quấy rối nhằm trả đũa các tổ chức báo chí.
Những cuộc tấn công này là một khía cạnh khác của cuộc cạnh tranh chiến lược đang diễn ra giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc -- một cuộc cạnh tranh đang "chơi đến cùng" trong vùng biển Đông và biển Đông Trung Quốc, ở Iran và Syria, ngang qua eo biển Đài Loan, và trong không gian vũ trụ. Với một số cuộc tấn công nổi tiếng gần đây trong không gian mạng bắt nguồn từ chính phủ Trung Quốc, cạnh tranh không gian mạng dường như là đặc biệt cấp bách. Đó là thời gian cho Washington phát triển một chiến lược rõ ràng, phối hợp để ngăn chặn chiến tranh mạng, trộm cắp sở hữu trí tuệ, hoạt động gián điệp, và sách nhiễu kỹ thuật số. Đơn giản chỉ cần nêu, Hoa Kỳ phải làm cho Trung Quốc trả giá trong việc tiến hành các hoạt động này, ngoài việc bảo vệ mạng lưới không gian mạng và cơ sở hạ tầng quan trọng chẵng hạn như các nhà máy điện và các tháp thu bắt sóng di động. Chính phủ Mỹ cần phải tấn công trước và ban hành một tập hợp các biện pháp ngoại giao, an ninh, và pháp lý được thiết kế để áp đặt những cái giá phải trả nghiêm trọng khi Trung Quốc có các hành vi vi phạm trắng trợn pháp luật và ngăn chặn một cuộc xung đột trong phạm vi không gian mạng.

Việc tạo ra một phản ứng phù hợp với thách thức này đòi hỏi phải hiểu biết rằng Trung Quốc rõ ràng coi trọng giá trị không gian mạng ở khả năng quân sự. Trong các cuộc chiến tranh của hai thập kỷ qua, Trung Quốc đã cảm thấy khiếp sợ bởi những khả năng nối mạng liên hợp, tốt đẹp của quân đội Mỹ. Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA) bắt đầu chú ý đến vai trò nắm giử lệnh chỉ huy, kiểm soát, thông tin liên lạc, máy tính, tình báo, giám sát, và trinh sát (C4ISR) trong việc tiến hành chiến tranh. Tuy nhiên, quân đội Trung Quốc cũng kết luận rằng nguồn gốc của các nhược điểm đã được đặt bên trong cách tiến hành chiến tranh mới này mà nó đã cho phép Hoa Kỳ tìm kiếm, xác định, và diệt các mục tiêu một cách nhanh chóng và chính xác -- một việc làm quá phụ thuộc vào những mạng lưới thông tin.

Hãy xem xét những gì có thể xảy ra trong một cuộc xung đột Mỹ - Trung Quốc rộng lớn hơn. PLA có thể tiến hành những nỗ lực lớn để vô hiệu hóa hệ thống thông tin quân sự quan trọng của Mỹ (nó đã thể hiện những khả năng này cho các mục đích răn đe). Thậm chí đáng sợ hơn, các chiến binh không gian mạng của PLA có thể chuyển sự chú ý của họ đến những cuộc tấn công chiến lược nhằm vào cơ sở hạ tầng quan trọng ở Mỹ. Điều này có thể là một lựa chọn có rủi ro cao, nhưng PLA có thể xem cuộc leo thang trên không gian mạng như là hợp lý nếu, ví dụ, Hoa Kỳ tấn công các mục tiêu quân sự trên đất nước Trung Quốc.

Tất nhiên, Trung Quốc sử dụng các cuộc tấn công trong không gian mạng cũng đạt được các mục tiêu chiến lược khác, từ ăn cắp bí mật thương mại để thực hiện những mong muốn của nó cho một nền kinh tế sáng tạo hơn đến quấy rối các tổ chức và những cá nhân mà họ chỉ trích các quan chức hoặc chính sách của nó.

Chính quyền Barack Obama đã bắt đầu chống lại. Vào ngày 20 thánh Hai, Nhà Trắng đã công bố những nỗ lực nâng cao để chống lại các hành vi trộm cắp bí mật thương mại của Mỹ thông qua một số sáng kiến : xây dựng một chương trình ngoại giao hợp tác với các quốc gia đồng quan điểm để thúc đẩy các nhà lãnh đạo của "các quốc gia quan tâm", tăng cường điều tra trong nước và truy tố các hành vi trộm cắp, thúc đẩy chia sẻ thông tin tình báo, và cải thiện pháp luật hiện hành để qua đó chấp thuận các sáng kiến ​​này. Những biện pháp phòng thủ trên quy mô lớn là rất quan trọng nhưng phải được ghép nối với nhiều sáng kiến ​​hơn qua đó bắt đầu vận hành những biện pháp tấn công.

Các biện pháp tấn công có thể làm tăng lên một số cố gắng. Bộ Tư pháp Mỹ, trong việc tạo ra Mạng lưới các chuyên gia An ninh không gian mạng Quốc gia (NSCS) vào năm ngoái, công nhận sự cần thiết cho một cách tiếp cận như vậy. NSCS -- bao gồm gần 100 công tố viên từ các văn phòng luật sư Mỹ làm việc trong quan hệ đối tác với các chuyên gia không gian mạng từ Phòng an ninh quốc gia của Bộ Tư pháp và Đội tội phạm máy tính và tội phạm Sở hữu trí tuệ của Phòng hình sự -- được giao nhiệm vụ "điều tra khám phá và truy tố như là những lựa chọn khả thi để ngăn chặn và phá vỡ " các cuộc tấn công không gian mạng, bao gồm cả những bản cáo trạng của các chính phủ hoặc các cá nhân làm việc thay mặt cho chính phủ. Đó là một bước đầu tốt đẹp, nhưng Quốc hội cũng có thể xem xét việc thông qua luật cấm các cá nhân và các thực thể hoạt động kinh doanh tại Hoa Kỳ nếu có bằng chứng rõ ràng họ tham gia trong các cuộc tấn công không gian mạng.

Quốc hội cũng có thể tạo ra một ngoại lệ tấn công trên mạng với Đạo luật miễn trừ chủ quyền nước ngoài, mà hiện đang ngăn cản các vụ kiện dân sự chống lại một chính phủ hoặc một thực thể nước ngoài đang hoạt động trên danh nghĩa của nó trong lĩnh vực không gian mạng. Có tiền lệ: Trong trường hợp khủng bố, Quốc hội đã ban hành một ngoại lệ miễn trừ đối với các quốc gia và các nhân viên của họ mà các thành phần này đã bảo trợ cho khủng bố, cho phép các cá nhân kiện họ ra tòa.

Các công ty dám nghĩ dám làm và nhân viên tình báo đã có thể theo dõi các cuộc tấn công với một mức độ chính xác ngày càng tăng. Ví dụ, Mandiant, công ty an ninh Mỹ đã tìm thấy dấu vết của rất nhiều sự cố từ vài năm trở lại đây có liên hệ với đơn vị 61.398 của quân đội Trung Quốc có trụ sở tại Thượng Hải , mà chúng lần đầu tiên được xác định công khai bởi Viện Nghiên cứu 2049, một think tank có trụ sở ở Virginia.

Học giả Jeremy và Ariel Rabkin đã xác định được một cách khác để đề xướng một hành động pháp lý phi chính phủ : gợi lại thông lệ pháp lý của thế kỷ 19 trong việc phát hành "giấp phép bắt giử công dân nước ngoài" -- hành vi ủy thác cho những tàu cướp biển tấn công các tàu của đối phương thay mặt cho nhà nước -- để tuyển chọn và thận trọng trả đũa hợp pháp bởi các diễn viên tư nhân Mỹ chống lại tin tặc và gián điệp không gian mạng. Điều này sẽ cho phép chính phủ Hoa Kỳ sử dụng hiệu quả lực lượng dân quân không gian mạng riêng của mình. Việc xây dựng các luật mới hoặc sử dụng những điều luật hiện hành sẽ buộc chính phủ Trung Quốc và các thực thể hỗ trợ cho chiến lược không gian mạng của nó xem xét những cái giá phải trả cho tiếng tăm và tài chính từ các hành động của họ. Tất nhiên, nếu Hoa Kỳ trả đũa bằng cách có hành vi quấy rối và tấn công tương tự, nó có nguy cơ phải chịu rủi ro từ hành động hợp pháp của Trung Quốc. Tuy nhiên, Mỹ có một lợi thế quan trọng ở trong hệ thống pháp luật được tôn trọng và đáng tin cậy của nó ; Trung Quốc thì chẵng có.

Hành động ngoại giao nên tăng cường những nỗ lực này. Các đề xuất của chính quyền Obama trong việc gây sức ép với Trung Quốc và các nước khác là một khởi đầu tốt, nhưng ngoại giao Mỹ phải gặp khó khăn hơn. Trong việc trình bày cho các nhà lãnh đạo Trung Quốc với bằng chứng áp đảo về những hành động xấu trên không gian mạng (nhưng không đưa ra quá nhiều chi tiết), Washington nên truyền đạt nó có thể đáp trả như thế nào. Để kiểm soát sự leo thang, chính quyền nên giải thích những gì nó xem như là những sự trả thù tương ứng với các loại tấn công khác nhau. (Ví dụ, một cuộc tấn công vào cơ sở hạ tầng quan trọng dẫn đến những cái chết xứng đáng với một phản ứng khác rỏ rệt so với việc sách nhiễu tờ New York Times).

Như báo cáo của chính quyền cho thấy, Hoa Kỳ không phải là nạn nhân duy nhất và nên tham gia vào sự hợp tác ngoại giao. Hoa Kỳ cần phải thiết lập một trung tâm phòng thủ không gian mạng mà nó sẽ mang lại những ý kiến tốt nhất từ ​​các nước đồng minh để phát triển các biện pháp đối phó và tiến hành các hoạt động tấn công. Một trong những trung tâm có thể là Đài Loan, khi sự hiểu biết ngôn ngữ, văn hóa, mạng lưới kinh doanh, và cảnh quan chính trị của Trung Quốc làm cho nó trở nên vô giá trong cuộc chiến chống lại các cuộc tấn công không gian mạng. Tất nhiên, các trung tâm có thể được đặt ở nơi khác và vẫn sử dụng kiến ​​thức của Đài Loan, nhưng ngay cả sự đe dọa với việc đặt một trung tâm phòng thủ không gian mạng chỉ cần băng qua eo biển sẽ làm cho các nhà lãnh đạo Trung Quốc rất lúng túng, khi Đài Loan được xem là một tỉnh phản loạn. Vấn đề không phải là cách khiêu khích vô cớ, nhưng đúng hơn là để chứng minh rằng lựa chọn của Hoa Kỳ mà qua đó Trung Quốc sẽ không đồng tình.

Những nỗ lực không gian mạng của quân đội Mỹ có lẽ đã bao gồm thăm dò, thâm nhập, và những khả năng chứng thực. Trong khi rò rỉ những tuyên bố việc dính líu của chính phủ Mỹ trong hoạt động Stuxnet -- một loại sâu máy tính mà đã vô hiệu hóa máy ly tâm trong chương trình hạt nhân của Iran -- có thể đã gây tổn hại cho an ninh quốc gia Hoa Kỳ, ít nhất Trung Quốc biết rằng Washington hoàn toàn có khả năng thực hiện các cuộc tấn công chiến lược. Tăng cường ngăn chặn, chính phủ Mỹ cần phải chứng minh những loại khả năng thường xuyên hơn, có lẽ thông qua các diển tập không gian mạng được mô phỏng theo những cuộc tập trận quân sự. Ví dụ, quân đội Mỹ có thể thiết lập một diển tập đào tạo liên minh công khai, trong đó nó tiến hành các cuộc tấn công không gian mạng chống lại một "Quốc gia X" để vô hiệu hóa cơ sở hạ tầng quân sự của nó chẵng hạn như radar, vệ tinh, và các lệnh chỉ huy cùng hệ thống kiểm soát được điều khiển dựa trên máy tính.

Để sử dụng những công cụ có sẳn của Mỹ trong cuộc chiến an ninh không gian mạng sẽ yêu cầu một mức độ cao từ sự phối hợp liên ngành, một quá trình rất rắc rối. Tuy nhiên, trước đó Washington đã sử dụng tất cả các đòn bẩy sức mạnh làm việc cùng nhau. Việc sử dụng thành công thống nhất pháp luật, thực thi pháp luật, tài chính, tình báo, và răn đe quân sự chống lại chế độ Kim của Bắc Triều Tiên trong một thời gian ngắn của chính quyền George W. Bush đã đáp ứng các mục tiêu chiến lược qua việc áp đặt những cái giá phải trả nghiêm trọng cho một chính phủ nguy hiểm. Trung Quốc không phải là Bắc Triều Tiên -- đó là có trách nhiệm hơn và ít độc tài toàn trị hơn. Nhưng nước Mỹ phải nhắm đến những hành động vô trách nhiệm đó trong không gian mạng. Bằng cách dùng các hành động tấn công, Hoa Kỳ có thể bắt đầu áp đặt, chứ không chỉ đơn giản là phải gánh chịu, những cái giá phải trả trong yếu tố cạnh tranh chiến lược này với Trung Quốc. Tuy nhiên, việc ngồi yên thụ động, trình bày một khả năng rất lớn mà chiến lược không gian mạng nguy hiểm của Trung Quốc có thể châm ngòi cho một cuộc xung đột rộng lớn hơn.

Dan Blumenthal
  Dan Blumenthal là Giám đốc Nghiên cứu châu Á tại Viện Doanh nghiệp Mỹ, nơi ông tập trung các vấn đề an ninh khu vực Đông Á và quan hệ Trung-Mỹ. Blumenthal đã từng phục vụ và tư vấn cho chính phủ Hoa Kỳ về các vấn đề Trung Quốc hơn một thập kỷ. Từ 2001 đến 2004, ông phục vụ như là giám đốc cao cấp đặc trách Trung Quốc, Đài Loan, và Mông Cổ tại Bộ Quốc phòng. Ngoài ra, ông đã phục vụ như là một ủy viên quốc hội trong Ủy ban rà soát Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung Quốc từ 2006-2012, và giữ vị trí phó chủ tịch vào năm 2007. Ông cũng đã phục vụ ở Ủy Ban tư vấn học thuật của Nhóm Công tác Mỹ-Trung thuộc Quốc hội . Blumenthal là đồng tác giả "Embrace An Awkward: Hoa Kỳ và Trung Quốc trong thế kỷ 21".


BOHEMIENVN © 2013

Trang Chủ

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.