Giao kèo đổi chác bấp bênh của Tập.

Jacqueline .. ngày 14 tháng 5 năm 2020 …Theo American Interest

Trần H Sa lược dịch.

Để hiểu lý do tại sao Bắc Kinh nói dối quá nhiều về COVID-19, bạn phải hiểu thỏa thuận tham nhũng của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã và đang xảy ra với giới ăn trên ngồi trước ở đất nước họ.

Một cái gì đó bên cạnh sự thật đã bị thiếu trong phản ứng của Cộng hòa Nhân Dân Trung Quốc (Trung Cọng) đối với coronavirus chủng mới. Trong khi Bắc Kinh che giấu và nói dối về nguồn gốc virus, tình trạng lây nhiễm và lây lan đã cho thế giới thấy sự cẩu thả và ác ý, một lỗ hổng khác chỉ ra sự kỳ quặc quan trọng nhưng ít được thảo luận trong chính chế độ Trung Cọng. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tự xưng là một tổ chức xã hội chủ nghĩa của tầng lớp bình dân lao động, nhưng sẽ là vô ích khi ai đó tìm kiếm các hồ sơ của bất kỳ cán bộ cao cấp nào trong ĐCSTQ đã nhiễm phải COVID-19. Điều này là do, Tổng Bí thư ĐCSTQ Tập Cận Bình hết sức lo lắng về sự trung thành của tầng lớp quan gia và doanh nhân trong xã hội Trung Cọng . Để bảo đảm lòng trung thành với Trung Cọng tốt nhất, sáng sủa nhất và giàu có nhất, Tập phải bảo đảm rằng sự cai trị của ĐCSTQ phải được xem là mạnh mẽ, và rằng tư cách đảng viên phải được coi là hấp dẫn và có đặc quyền. Theo logic này, Tập không thể đủ khả năng tuyên bố những ca lây nhiễm COVID-19 liên quan đến sự nhạy cảm ở mức độ cao, vì sợ rằng những điều đó sẽ đâm toạt hình ảnh chế độ của ông ta và làm cho giới quyền cao chức trọng mất tinh thần.

Từ Vương quốc Anh và Nhật Bản đến Iran và Nga, rất nhiều quan chức cấp cao trên thế giới đã được báo cáo là có kết quả xét nghiệm dương tính, và tại Hoa Kỳ, chúng ta có những câu chuyện về các Dân biểu, thị trưởng và nhân viên Nhà Trắng đang chiến đấu với virus. Nhưng ở Trung Quốc, không có tin tức nào được hiện thực hóa như vậy, mặc dù đảng CSTQ đã tổ chức hai cuộc họp hàng năm của tỉnh và thành phố (đại hội nhân dân và đại hội tư vấn chính trị) cho tỉnh Hồ Bắc và thủ phủ Vũ Hán, tại Vũ Hán, tâm chấn của virus, từ đầu đến giữa tháng giêng. Tại các cuộc họp này, hàng ngàn đại biểu từ thành phố và những vùng lân cận của nó đã chen chúc bên trong hội trường, nhưng dường như đã tránh thoát được COVID-19 một cách vô cớ. Một lưu ý tương tự, số liệu chính thức về các ca lây nhiễm COVID-19 trong Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA) là con số 0, mặc dù Vũ Hán là cái nôi của các học viện cho cả bốn chi nhánh phục vụ cho PLA - kho trung tâm của Lực lượng Hỗ trợ Hậu cần Chung, không quân, sân bay quân sự, và một cụm pháo binh phòng không dự bị - cùng các cơ sở quân sự và bán quân sự khác. Trung Cọng ngụ ý là vẫn còn trong "giai đoạn quan trọng nhất của chủ nghĩa xã hội", một đất nước mà "các cơ sở y tế và tổ chức giáo dục chất lượng cao vẫn còn khan hiếm tài nguyên", nên họ không thể tuyên bố - và chọn không phát hiện - một ca lây nhiễm coronavirus cá biệt nào ở tầng lớp dân sự có thứ bậc cao trong xã hội, hoặc không hề có một ca lây nhiễm nào ở trong quân đội.

Một người quan sát nông cạn mong đợi tìm thấy những câu chuyện như vậy. Vào ngày 3 tháng 2, Tập Cận Bình đã chỉ thị cho các quan chức "kể một cách sinh động những câu chuyện cảm động từ tuyến đầu phòng chống dịch bệnh", và "hãy nói về các hoạt động tích cực do tự phịa ra để lấp đầy không gian mạng". Điều này dẫn đến sự miêu tả của các bác sĩ và y tá ở tuyến đầu, cùng với những người về hưu đã tự hiến tặng tiền cho cuộc chiến chống lại COVID-19. (Một số câu chuyện quá phi thường đến nổi không thể tin nổi, như khi một tờ báo ở Tây An đưa tin rằng, cặp song sinh vừa mới sinh đã hỏi cha của chúng, mẹ của con đâu - với mẹ chúng là một y tá.) Cho dù có hay không có bất kỳ cán bộ cao cấp nào thực sự không nhiễm COVID-19, các phương tiện truyền thông chính thức cũng có thể dễ dàng báo cáo rằng họ đã có nhiễm, thậm chí ẩn danh. Nhưng thay vì như vậy, tờ "Nhân dân nhật báo" báo cáo rằng, trong suốt tháng 3 đảng viên từ tất cả các cấp là những "người tình nguyện" và là "các nhóm quyên góp tự ý". (Những câu chuyện này liên tục được nhấn mạnh vào ngày 4 tháng 3, khoảng một nửa trong số 90 triệu đảng viên ĐCSTQ đã đóng góp tổng cộng 4,73 tỷ Nhân dân tệ, tương đương khoảng 670 triệu USD - điều này nghe có vẻ ấn tượng cho đến khi bạn nghĩ rằng, Trung Cọng hiện tự hào với hơn 800 tỷ phú, đại đa số trong đó là những đảng viên.)

Thậm chí chỉ với một quan chức cao cấp có kết quả xét nghiệm dương tính cũng sẽ đánh bóng tuyên bố của ĐCSTQ là "một đảng của tầng lớp lao động Trung Quốc", nhưng điều đó lại làm mất úy tín cho thứ giao kèo mà Xi đã gây ấn tượng với những người được phê chuẩn mà anh ta thực sự tìm kiếm : trong hai thập kỷ qua , ĐCSTQ đã hoạt động để kết nạp và tuyển dụng các ông trùm thị dân và các tay nhà nghề. Nhưng dù ở trong hay ở ngoài hàng ngũ của đảng, họ vẫn có thể gây rắc rối. Những người có trình độ hiểu biết cao và giàu có thành lập nhóm có vị trí tốt nhất, để vạch trần những thiếu sót của chế độ và từ chối những điều quyết đoán hoặc mệnh lệnh của đảng. Do đó, việc thu nhận họ để rồi họ nắm vai trò lãnh đạo phải được củng cố - theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Các học giả ước tính rằng đối với những người kinh doanh trong khu vực tư nhân, mức tăng thu nhập hàng năm liên quan đến tư cách đảng viên ĐCSTQ, đã tăng lên 34% trong mười năm đầu tiên của thập niên 2000 - do đó, Nhân dân Nhật báo tự hào về số lượng đảng viên quyên góp. Ai cũng được biết rằng các cán bộ cao cấp có một cuộc sống với nhiều đặc quyền. Họ sống và làm việc trong các khu đặc biệt có tường bao quanh với thực phẩm đặc biệt, nước đặc biệt và thậm chí là không khí cũng đặc biệt (do họ có một hệ thống mua sắm chuyên dụng không dành cho công dân bình thường). Khi họ bị bệnh, họ đến bệnh viện đặc biệt; khi họ chết, lễ truy điệu họ được nhà nước bảo trợ. Những đặc quyền đặc lợi này không chỉ là những bổng lộc, mà còn là sự bảo vệ của chế độ nhằm chống lại sự đào tẩu khỏi hệ thống.

Nhưng Xi biết rằng những bù đắp vật chất là không đủ để bảo đảm sự trung thành của các tay nhà nghề, doanh nhân và học giả. Đường lối của ông ta là, sự quản trị của ông ta phải là những gì đứng giữa những người này và tình trạng hỗn loạn mà sẽ sinh ra từ "quần chúng nhân dân rộng rãi", nếu sự độc quyền về quyền lực của Đảng bị tổn thương. Hơn nữa, các cường quốc bên ngoài sẽ khai thác bất kỳ khoảng trống nào ở thượng tầng để xâm nhập vào lãnh thổ và lợi ích của Trung Cọng. Theo biên bản của một hội nghị chuyên đề mà Tập lãnh đạo vào năm 2010 khi ông còn là người đứng đầu Trường Đảng Trung ương ĐCSTQ, các học giả đã thu thập và kết luận rằng, các cán bộ trụ cột của đảng cần phải biết rằng nếu họ bắt đầu con đường chỉ trích, thì họ không còn chấp nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Trung Quốc sẽ hỗn loạn". Và, để có biện pháp tốt, "trong sự hỗn loạn, làm sao xã hội có thể hài hòa, làm sao nền kinh tế có thể phát triển và làm sao có thể cải thiện đời sống của nhân dân ? Có một mối nguy hiểm từ hiệu ứng tầng ( là một chuỗi các sự kiện không thể tránh khỏi và đôi khi không lường trước được do một hành động ảnh hưởng đến một hệ thống ) : "Bạn thừa nhận một điều, và họ nghĩ ra mười điều khác để hỏi bạn, và bạn sẽ không bao giờ đến [hoặc ngả theo] Đài Loan. Tục ngữ đã nói, tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn ba ngày đường”. Do đó, sự hấp dẫn của ĐCSTQ là sự pha trộn giữa lòng tham với những lo ngại về an ninh cá nhân và chủ nghĩa dân tộc.

Người ta có thể hỏi liệu sự hỗn loạn từ bên dưới có thực sự là một mối đe dọa hay không, liệu Tập có sẽ không nhắm vào phần lớn nhất trong chi tiêu phục hồi Trung quốc để cải thiện tình trạng của hơn 270 triệu lao động nhập cư, trong đó một phần lớn bị bỏ rơi mà không có việc làm hoặc tiền lương do bị phong tỏa bởi COVID-19 ? Một nghiên cứu cho thấy một nửa số gia đình nông thôn được khảo sát, đã mất một nửa tổng thu nhập hàng tháng của họ, buộc họ phải cắt giảm mua sắm thực phẩm. Thay vì giúp đỡ những người cần thiết nhất, các chỉ thị chính sách đã được đưa ra trong hai tháng qua, lại ủng hộ sinh viên từ các trường đại học hàng đầu, các doanh nghiệp nhà nước và tư nhân. Phần lớn công nhân Trung quốc, và con cái của họ, đang bị chèn ép khi Tập tìm cách ngăn chặn - và mua chuộc - bất đồng chính kiến ​​từ các tầng lớp trung lưu và thượng lưu.

Đó là thực tế của mô hình quản trị với thủ đoạn bảo kê của Tập. ĐCSTQ, đã gây ra sự hỗn loạn COVID-19 trên đất nước họ và phần còn lại của thế giới, nó phải lãnh đạo từ phía sau để bảo vệ chính mình và duy trì sự hư cấu về tính toàn năng của nó. Thật là một minh chứng cụ thể cho sự sụp đổ của chế độ; Thật là phi thường nếu nó thành công.

_ Jacqueline Deal là Chủ tịch Nhóm Chiến lược dài hạn, tư vấn quốc phòng; đồng sáng lập Học viện Giáo dục Chiến lược Hoa Kỳ, một tổ chức phi lợi nhuận dạy về chiến lược; và thành viên cao cấp của Viện nghiên cứu chính sách đối ngoại.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.