Làm thế nào để đừng nói về phân biệt chủng tộc

Ước tính 10.000 người tuần hành trên Đại lộ Vanderbilt ở Brooklyn, Thành phố New York trong cuộc biểu tình 'Black Trans Lives Matter' vào Chủ nhật, ngày 14 tháng 6 năm 2020. (Gardiner Anderson/for New York Daily News)

FRITZ FRANCOIS và MARK POCHAPIN….NGÀY 16 THÁNG 6 NĂM 2020 | Theo New York Daily News

Trần H Sa lược dịch.

Cái chết của George Floyd nhắc nhở chúng ta về sự bất lực thường xuyên của chúng ta, đặc biệt là giữa người da trắng và người da đen, trong việc tìm những từ ngữ thích hợp để truyền đạt về những tàn bạo liên quan đến chủng tộc.

Cuộc trò chuyện giữa người da trắng và người da đen về cấu trúc phân biệt chủng tộc là không dễ dàng. Chúng yêu cầu chúng ta phải thừa nhận một lịch sử phân biệt chủng tộc có hệ thống, sự bất công và đàn áp mà đã tồn tại trước nền dân chủ của chúng ta từ rất lâu.

Dưới đây là một số điều cần lưu ý nếu bạn là người da trắng và đang cố gắng với tính cách xây dựng.

Đừng hỏi, "Bạn có ổn không?" Người da màu bị tổn thương sâu sắc và buồn bã bởi những hành động phân biệt chủng tộc và bạo lực lặp đi lặp lại - và thất vọng rằng, hết lần này đến lần khác, dường như không có gì được thực hiện. Hãy nói rằng, "Tôi biết đây là khoảng thời gian rất đau khổ và mọi người đang đau lòng". Hãy công nhận những gì họ đang cảm thấy là có thật và hãy để nó cộng hưởng với bạn.

Đừng hỏi, "Tôi có thể làm gì?" Mỗi người trong chúng ta luôn có thể giúp đỡ. Chúng ta chỉ không xem đó là ưu tiên quan trọng để làm như vậy - vì những lý do cả bên trong lẫn bên ngoài sự kiểm soát của chúng ta. Hãy nói rằng, "Tôi biết chúng ta phải làm tốt hơn và tôi muốn giúp tạo ra những thay đổi quan trọng đó". Bất bình đẳng xã hội có mặt xung quanh chúng ta. Hãy thừa nhận rằng bây giờ là thời gian của chúng ta hành động để đạt được thay đổi thực sự.

Đừng hỏi, "Bạn nghĩ gì về các cuộc biểu tình?" Chúng ta đã hiểu rằng tầm quan trọng của các cuộc biểu tình được phản ánh trong những gì đang xảy ra trên cả nước. Lịch sử đã cho chúng ta thấy rằng việc thực hiện quyền bày tỏ bất mãn tập thể truyền đạt sự thay đổi thực sự. Hãy nói rằng, "Tôi muốn nói ra và ủng hộ những người thực thi quyền biểu tình một cách hòa bình". Đại đa số người biểu tình là hòa bình và đang cố gắng một cách tuyệt vọng gióng lên hồi chuông cảnh báo, rằng nhiều người sẽ chết nếu không có gì thay đổi.

Đừng hỏi, "Tại sao tất cả những người biểu tình không giản cách xã hội?" Có những lo ngại chính đáng về việc biểu tình hàng loạt trong khi chúng ta vẫn đang ở trong nổi khổ sở của một đại dịch lan rộng, thông qua sự tiếp xúc gần gũi với những người khác. Tuy nhiên, đặt câu hỏi về sự giản cách xã hội có thể bị hiểu lầm là sự vô cảm với chính nghĩa đang trong tầm tay. Hãy nói rằng, "Một sự lên tiếng tập thể là rất quan trọng tại thời điểm này, nhưng điều quan trọng là phải bảo vệ bản thân chúng ta và những người khác bằng cách đeo khẩu trang". Thừa nhận rằng chúng ta vẫn đang ở trong một đại dịch - nhưng bất công xã hội cũng không thể được dung thứ. Giữ an toàn cho bản thân chúng ta và những người khác nên là ưu tiên hàng đầu khi chúng ta tham gia biểu tình.

Đừng hỏi, "Tại sao chúng ta lại nói Black Lives Matter thay vì All Lives Matter?" Tất cả chúng ta nên làm việc cùng nhau để xóa bỏ cấu trúc phân biệt chủng tộc. Nhưng chúng ta cũng không nên chuyển hướng sự chú ý ra khỏi những người đau khổ nhất. Hãy nói rằng, "Nâng cao nhận thức về sự bất công trong cộng đồng da đen không đồng nghĩa với việc giảm giá trị của các cộng đồng khác". " Black Lives Matter (mạng sống của người da đen cũng đáng giá ) có một ý nghĩa đặc biệt và có sự cộng hưởng đặc biệt gắn liền với nó. Nó kêu gọi tất cả chúng ta loại bỏ phân biệt chủng tộc có hệ thống vốn hiện đang tồn tại.

Sự tham gia với suy nghĩ chín chắn sẽ giúp tạo điều kiện dễ dàng hiểu được những cuộc trò chuyện khó khăn nhưng cần thiết. Phá vỡ sự im lặng là bước đầu tiên quan trọng để thay đổi thực sự. Khi chúng ta không nói, chúng ta ghi nhớ mãi vấn đề. Chúng ta không còn có thể bỏ qua điều đó quá lâu ở đất nước này, chúng ta đã cho phép cấu trúc phân biệt chủng tộc bị bỏ sót. Người da đen vẫn đang bị giết mà chẵng có sự quan tâm nào.

Như tác giả Ta-Nehisi Coates ghi chú một cách khéo léo: "Chủng tộc là con của phân biệt chủng tộc, không phải là cha".

_ Francois, người da đen, là giám đốc nhân viên y tế và là nhân viên an toàn bệnh nhân tại NYU Langone Health.
_ Pochapin, người da trắng, là phó chủ tịch Khoa Y và giám đốc khoa tiêu hóa và gan tại NYU Langone Health.


Bài đăng phổ biến từ blog này

Trung Quốc đang đụng đầu với khủng hoảng ?

Nỗi sợ ngân hàng gây thêm đau đầu cho nền kinh tế Trung Quốc.

Xung đột vũ trang ở Biển Đông.